Lúc Hàn Mạc về nhà thì mưa có hơi ngừng, nhưng lúc hai người ra ngoài thì đột nhiên to lên.
Có lẽ là vì nguyên nhân thời tiết, đêm nay ngoài đường cũng hơi ít người, trong rạp chiếu phim thì càng vắng vẻ.
Hai người xem một bộ phim hiện tại đang hot, trong phòng cơ hồ đã chật kín người, Nguyễn Đào phát huy bản lĩnh dính người của mình, chủ động dắt tay Hàn Mạc dán sát về phía hắn, thời điểm cười đến vô cùng vui vẻ thì dựa đầu lên vai hắn, thế là được hắn cưng nựng vỗ về rồi hôn lên.
Sau khi xem phim xong thì đi kiếm ăn, hai người quyết định đi ăn lẩu gà, Nguyễn Đào rất thích ăn canh, nửa nồi nước đều vào trong bụng cậu, lúc tính tiền thì tiện thể hỏi phục vụ chỗ nào có tiệm thuốc, cậu muốn đi mua thuốc tiêu hóa.
Quẩy thuốc ở dưới lầu 1, bọn họ đang ở lầu 5, Hàn Mạc nhìn Nguyễn Đào vừa nấc vừa xoa bụng, dẫn cậu đi dạo dạo từng cửa hàng, lúc lựa được quần áo thuận mắt thì đưa cho cậu đi thử, áo quần rồi giày, vô cửa hàng nào thì Nguyễn Đào cũng phải bận túi bụi trong phòng thử đồ, cuối cùng không nói đến mua được bao nhiêu món, nhưng thật ra tay chân cậu đã rã rời mất rồi.
Lúc dạo đến lầu 2, cuối cùng Nguyễn Đào không chịu nghe lời nữa, cậu xách túi đồ đáng thương nhìn Hàn Mạc: "Tiên sinh."
Hàn Mạc 'ừ' một tiếng, ngậm cười: "Sao lại bày ra vẻ mặt đau khổ thế hả, không vui sao?"
Vui chứ, đồ đôi mua tới vài bộ, sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mem/1793163/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.