Chương trước
Chương sau
Nguyễn Đào chưa bao giờ thấy được căn phòng nào vừa xinh đẹp lại vừa ấm áp như vậy.
Cậu nằm gọn trong lồng ngực Hàn Mạc không nhúc nhích, nhưng đôi mắt vẫn không nhịn được mà nhìn trộm khắp nơi.
Hàn Mạc cúi đầu chê cười cậu: "Giống như ăn trộm vậy."
Nguyễn Đào nghe xong vội vàng nhắm mắt lại: "Thật xin lỗi, tiên sinh."
Cởi giày xong, Hàn Mạc không thả cậu xuống mà lại trực tiếp ôm cậu vào phòng tắm: "Tắm rửa trước một chút đi."
Thảm lông bị cầm đi, Nguyễn Đào trần trụi đứng dưới vòi hoa sen trong phòng tắm, dương v*t dưới hạ thân còn chưa phóng thích vẫn đang ngẩng cao, vô cùng gây chú ý.
Nguyễn Đào mất tự nhiên muốn tránh, lại không có chỗ để trốn.
Hàn Mạc khoanh tay dựa vào vách tường gạch men, thưởng thức khối thân thể mà hắn chỉ vừa nhìn đã vô cùng vừa ý này.
Rất trắng, giống như sữa bò vậy, vừa rồi bế cậu một đường, xúc cảm cũng rất mềm, hai luồng thịt vú trước ngực không lớn không nhỏ, Hàn Mạc lặng lẽ nắm chặt nắm tay, đánh giá cặp vú mà hắn chỉ dùng một tay đã bọc hết này.
Vòng eo thon gọn, rốn cũng khá xinh đẹp, xuống chút nữa là dương v*t đang dính chút chất lỏng màu trắng, ngay cả bắp đùi cũng ướt đẫm, rõ ràng hắn chưa làm cái gì cả nhưng người này cứ giống như là bị chà đạp một hồi lâu rồi vậy.
Nguyễn Đào sắp bị ánh mắt đánh giá của hắn đốt cháy.
Hàn Mạc hỏi: "Khuyên vú có thể lấy xuống không? Tôi không thích mấy thứ này."
Nguyễn Đào giống như là được chỉ huy, vội vàng giơ tay che khuất đầu v* của mình: "Có thể."
"Vậy lấy xuống đi." Hắn nói xong lại thúc giục cậu: "Tắm đi."
Nguyễn Đào nghe lời mà đi mở vòi hoa sen, nước ấm lập tức xối xuống.
Hàn Mạc ngồi dậy rời đi.
Cửa phòng tắm không đóng lại, nhưng tốt xấu không có ai nhìn thấy.
Nguyễn Đào thở phào nhẹ nhõm, chống tay lên tấm kính pha lê trước người, cậu ngơ ngác tắm trong chốc lát, rất thoải mái, nước ấm làm trôi đi một thân dính nhớp, trong lòng cậu có chút nhảy nhót, vị kim chủ này dường như... Tính tình không xấu lắm.
Nguyễn Đào không dám đụng vào dương v*t đang nghẹn cứng, sau khi chua xót qua đi thì biến thành chết lặng, cậu chỉ có thể nỗ lực bỏ qua nó.
Sữa tắm đặt ở một bên, Nguyễn Đào dùng một ít xoa lên người, hy vọng có thể rửa hết mùi mồ hôi.
Cậu cúi đầu thật cẩn thận mà nhéo nhéo đầu v* bên trái, cái khuyên này là được xỏ vào nửa năm trước lúc cậu vừa mới bị bán đi, khi đó cậu còn chưa có hai luồng vú mềm mại này, là do người dạy dỗ sau khi nhìn qua cậu đã quyết định: "Uống thuốc đi, có sữa thì có thể bán với giá tốt."
Không biết cuối cùng là cậu đã được bán với giá bao nhiêu.
Ngoài phòng tắm có tiếng cười nói, Nguyễn Đào mơ hồ nghe thấy nói đến nướng BBQ và hộp số gì đó, chắc là kim chủ đang nghe điện thoại.
Cậu gỡ xuống hai vòng khuyên trên đầu v*, sờ đến dưới rốn, lại gỡ cả viên đá hình giọt mưa kia xuống, ba đồ vật nhỏ, mỗi một vật đều từng khiến cho cậu nhận lấy đau đớn và thống khổ, cậu không hề lưu luyến.
Trong phòng tắm không có thùng rác, Nguyễn Đào chân trần đi tới đặt nó lên trên bồn rửa tay, lại xoay người về, vừa mới chuẩn bị dùng dầu gội xoa xoa tóc liền thấy kim chủ đã trần trụi đi vào.
Trong nháy mắt, trái tim cậu nhảy lên kịch liệt như muốn nổi trống, Nguyễn Đào lẩm bẩm: "Tiên sinh."
Hàn Mạc cởi sạch trơn, đường cong cơ bắp xinh đẹp mạnh mẽ tràn ngập tính xâm lược, cây hung khí to lớn đang diễu võ dương oai chỗ bụng nhỏ kia làm Nguyễn Đào lạnh run lui về sau một bước.
Vật trang sức chướng mắt đã bị lấy xuống, Hàn Mạc càng thêm vừa lòng với khối thân thể này.
Hắn dán sát vào, không biết có phải là đang nói đùa hay không: "Không phải nói là em đã được dạy dỗ rất tốt sao? Không muốn bày ra chút bản lĩnh hử?"
Nguyễn Đào bị ép chặt trong một góc, tắt vòi hoa sen đi, trong phòng tắm yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng hô hấp.
"Tiên sinh..." Nguyễn Đào gian nan nói: "Em khẩu giao cho ngài."
Nói xong cậu lập tức muốn cúi xuống, nhưng hai người dựa vào nhau rất sát, vóc dáng cao lớn của Hàn Mạc cứ như bức tường mà chắn trước người cậu không nhúc nhích, nên Nguyễn Đào ngay cả ngồi xổm cũng không được.
Hàn Mạc nói: "Cái miệng không mỏi sao?"
Nguyễn Đào khẩn trương lại mờ mịt, mỏi sao...?
A! Ý của anh ấy là chỉ việc cậu ngậm quả cầu trong miệng sao? Đương nhiên là mỏi, vô cùng mỏi.
Nhưng cậu không dám thừa nhận, bởi vì trừ chuyện này ra, cậu không nghĩ ra là mình còn bản lĩnh gì nữa.
Hàn Mạc thấy cậu cắn môi không hé răng, giơ tay sờ lên vòng eo cậu, một cái tay khác cũng xoa xoa cái vú đẫy đà mềm mại, xúc cảm vô cùng tốt.
"Thả lỏng." Hàn Mạc cười khẽ: "Nếu đã không có bản lĩnh thì ít nhất cũng phải nghe lời, đúng không?"
Đôi mắt Nguyễn Đào không biết nhìn đi đâu, cậu không cách nào thả lỏng, ngay cả lúc dạy dỗ cũng đều là dùng mô hình để hỗ động, đã bao giờ cậu trải qua chuyện này đâu?
Hàn Mạc chậm rãi xoa vuốt da thịt trơn bóng dưới tay, rõ ràng dương v*t đã cứng đến đau, trực tiếp chọc chọc vào cái bụng của người ta nhưng hắn cũng không sốt ruột, còn có tâm trạng trêu chọc cậu.
Hắn hỏi: "Có phải rất sợ tôi không?"
Nguyễn Đào hừ hừ như muỗi kêu: "Vâng."
"Sợ tôi cái gì?"
Nguyễn Đào nhắm hai mắt, cảm nhận hai đầu v* đồng thời bị xoa nắn, khoái cảm kịch liệt như điện giật làm cậu không khống chế được mà run rẩy vài cái.
"Sợ tôi có đam mê ngược đãi? Roi da play? Nến play?"
Nguyễn Đào gật gật đầu, tay không tự giác nắm lấy cánh tay Hàn Mạc cầu xin: "Tiên sinh..."
"Còn nữa, tôi cứ tưởng là bọn họ cho em uống thuốc kích thích, nhưng mà tôi thấy em vẫn còn rất tỉnh táo, cho nên rốt cuộc là em có uống thuốc hay không?"
đầu v* bị bóp vô cùng tê mỏi, Nguyễn Đào khó khăn đáp: "Không có."
Hàn Mạc hiếu kỳ: "Là sao?"
Hắn dùng toàn bộ bàn tay bao trùm lên bầu vú Nguyễn Đào, ngón tay xoa nhẹ vài cái mới làm cậu xoay người rồi đè lên tấm kính pha lê, hắn trấn an nói: "Đừng lo lắng, tôi không có đam mê kì quái gì đâu, càng không thích mấy kiểu ngược đãi kia."
Vú bị đè ép thành một đống thịt tròn tròn, mông cũng bị bẻ ra, Nguyễn Đào ghé vào trên kính pha lê đã sợ đến muốn khóc lên, hai ngón tay trong hậu huyệt chỉ sờ sờ vài cái đã rút ra, ngay sau đó một cây dương v*t no đủ vừa nóng vừa cứng đã không cho phép cậu cự tuyệt mà căng lỗ nhỏ của cậu ra.
Không giống với bất cứ loại đồ chơi nào mà cậu từng dùng, hai chân Nguyễn Đào run lên, theo động tác bị xâm chiếm mà nhón mũi chân, quá cứng, cũng quá to, thịt mềm mẫn cảm bị mài ra nước sốt trơn trượt, có một ít bị thao vào sâu bên trong vách huyệt, có một ít lại bị chảy ra ngoài, chỉ mới tiến vào đã làm cho cậu cảm giác giống như đã bị hạ xuân dược.
Hàn Mạc rũ mắt nhìn cậu, bóp lấy cái eo nhỏ kia dùng sức đâm vào càng sâu, thật chặt, không giống như bộ dáng đã bị đồ chơi cắm qua, nhìn nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ hồng đang dán lên tấm kính, đôi mày nhăn lại giống như là đang mất hồn, cũng tựa như rất khó thừa nhận, hắn dán sạt lại bên tai cậu trêu ghẹo: "Thì ra là thật sự không dùng thuốc, đều là do em dâm đãng mà chảy ra."
Còn chưa đâm vào toàn bộ, Nguyễn Đào đã bị hơi thở nóng rực bên tai khiêu khích đạt đến cao trào.
Thịt huyệt dây dưa quấn chặt với dương v*t cứng rắn, co rút từng đợt, còn có vài tiếng vang trong trẻo, là do dương v*t phía trước lúc cọ quậy đụng phải mặt kính pha lê, cây gậy cắm trong niệu đạo có đính một viên trân châu nho nhỏ, là tiếng mà lúc nó va chạm phát ra.
Hàn Mạc không quan tâm đến một mảng thịt mềm mẫn cảm này run rẩy đến như thế nào, hắn cường ngạnh tiếp tục cắm vào tận cùng bên trong, hoàn toàn hiếm đoạt khối thân thể đang trong cơn cao trào này.
"Ưm... A a a..." Nguyễn Đào nghẹn ngào cào lên vách kính, hai cánh mông thịt cong vểnh dính sát vào dưới háng Hàn Mạc, chỗ tiếp xúc ngập nước, cậu dần dần hoàn hồn, lại đột nhiên thở gấp rên rỉ, dương v*t vẫn không cách nào bắn ra bị bắt gọn vào trong lòng bàn tay xoa nắn, vách trong niệu đạo mềm mại quấn chặt gậy kim loại, mỗi một dây thần kinh đều không thể chịu nổi bị đụng vào, nhưng lại không thể tránh thoát sự lăng ngược này, lúc bị bàn tay vuốt ve, tinh dịch còn sót lại và nước dâm làm cho cái tay kia hoàn toàn bị thấm ướt.
"Tiên sinh... Ưm, đừng như vậy mà... Em... A!" Nguyễn Đào đã sắp đứng không vững, cảm giác tê dại lan tràn khắp xương cốt, cậu đã sắp hóa thành một bãi chất lỏng.
Hàn Mạc lại vô cùng hưởng thụ, hắn bị mút đến eo lưng tê dại, chậm rãi rút dương v*t ra lại cắm mạnh trở lại, trong lúc Nguyễn Đào đang ngọt ngào xin tha, biết rõ còn cố hỏi: "Có muốn bắn ra không?"
Đôi mắt che kín hơi nước của Nguyễn Đào nhìn về phía hắn, đôi môi trơn bóng, giọng nói tràn đầy yếu thế: "Cầu ngài... tiên sinh, em muốn bắn."
Biên độ thao làm của Hàn Mạc càng lúc càng lớn, phá vỡ thịt huyệt chật hẹp tiến thẳng vào chỗ sâu bên trong, người trong lồng ngực mềm mại giống y như quả đào vậy, da thịt trắng nõn bóng loáng biến thành màu hồng phấn, vừa thanh thuần lại mê người.
Mặt sau bị thọc đến văng nước đầm đìa, phía trước cũng đã ướt đến không thành bộ dáng, Nguyễn Đào không chịu nổi, chỉ vài cái đã lần nữa bị bức bách tiếp tục lên cao trào, lần này không thể so với lúc mới bị cắm vào, đợt cao trào này vừa hung ác lại mãnh liệt, Nguyễn Đào bị dương v*t đâm đến hai cái đùi và vòng eo căng chặt, mông mềm run run tạo nên từng đợt sóng thịt, ngón tay sướng đến tê dại, linh hồn cơ hồ muốn thoát khỏi thân thể.
dương v*t đang chôn trong chỗ sâu vách huyệt bị kẹp đến phát đau, Hàn Mạc nắm chặt vòng eo mảnh mai đang run rẩy kia ôm vào trong ngực, hắn nhìn lại, căn dương v*t xinh đẹp đáng thương nghẹn đến đỏ bừng co rụt trong lòng bàn tay hắn nhưng vẫn không cách nào bắn ra.
Hàn Mạc buông nó ra, duỗi tay nắm lấy viên trân châu kia, chậm rãi rút cây kim loại kia ra bên ngoài, mang ra đống nước sốt không thể khống chế. Hắn không nghĩ tới cây gậy này lại dài như vậy, lúc rút ra một nửa, Nguyễn Đào đã hoàn hồn lại từ trong cao trào, tiếng thở dốc mang theo nồng đậm nức nở.
Hàn Mạc nói: "Cúi đầu."
Nguyễn Đào trì độn cúi đầu, thấy dương v*t chính mình đang dần dần phun ra thứ đồ tra tấn người kia, tức khắc kích động liên thanh nức nở.
Không nghĩ đến Hàn Mạc lại chơi xấu, thấy cậu đã tỉnh táo, lại lần nữa bắt đầu thao làm, hắn hỏi: "Đã từng bị dạy dỗ như thế này chưa?"
Nói xong liền cắm toàn bộ cây kim loại kia vào lại, làm cho toàn bộ đống tinh dịch bị thao đến chảy ào ào quay ngược trở lại.
"A! A... Không... Ưm..." Nguyễn Đào sắp hỏng mất mà bắt lấy tay Hàn Mạc, đáng tiếc hắn lại không chút động đậy, cơ thể vừa mới cao trào không thể chịu nổi đùa bỡn, tùy tiện chạm vào một cái đã phun ra từng đợt nước dâm, làm cho hạ thân hai người lung tung rối loạn.
Hàn Mạc chê cười cậu: "Còn ướt hơn cả lúc dùng thuốc nữa."
Nguyễn Đào vô cùng đáng thương nức nở: "Cầu xin ngài... Cầu... A!..."
Cây gậy lại lần nữa bị rút ra, Nguyễn Đào cực kì thuận theo mà vẫn luôn lẩm bẩm xin tha, hậu huyệt bị thao làm liên tục, khoái cảm tán loạn, tay chân cậu rụng rời, hai mắt đẫm lệ nhìn chằm chằm dương v*t đã sắp phun trào của mình, bàn tay nắm chặt cánh tay đang quấn quanh eo mình, một bộ dáng là ngài chơi hư em nhưng em cũng chỉ có thể ỷ lại ngài.
Lúc này Hàn Mạc tốt bụng không chơi xấu nữa, cây gậy kim loại vừa được rút ra đã bị hắn đặt lên bồn rửa tay, sau đó hai tay bắt đầu nắm lấy thịt vú Nguyễn Đào, ôm chặt cậu vào trong lồng ngực mà thao làm.
Toàn bộ phòng tắm chỉ còn lại tiếng thân thể va chạm dâm mĩ và tiếng rên rỉ sắp hỏng mất của Nguyễn Đào.
Đôi chân hơi cong cong, toàn bộ cơ thể phải dựa vào dương v*t trong hậu huyệt chống đẩy mới có thể không mềm đến ngã xuống, cặp vú bị xoa rất đau, che kín dấu tay đỏ tươi, cậu cơ hồ vẫn luôn chìm trong cao trào, bị cắm bắn, dương v*t một bên bị thao lắc lư vung vẩy, một bên lại bắn ra tinh dịch vừa nhiều vừa nồng, vui sướng tràn trề làm ba hồn bảy phách của cậu cũng muốn bay đi.
Nhưng mà người phía sau vẫn còn chưa tận hứng, nhẹ nhàng khống chế cơ thể cậu, thao làm thịt non bên trong lỗ nhỏ của cậu không biết nên co rút như thế nào mới tốt, dương v*t phía trước đã bắn đến cứng ngắc không dậy nổi, mềm mại ngâm mình trong mớ chất lỏng trắng đục, hậu huyệt phía sau chìm vào trong cao trào vô tận, khoái cảm quá độ làm Nguyễn Đào như sắp chết đuối.
Hàn Mạc cười khẽ gọi cậu một tiếng: "Này."
Nguyễn Đào nửa hôn mê nghẹn ngào khóc nấc: "Cầu ngài... Ưm... Bắn cho em đi..."
Ngày càng thêm sa đọa.
Cuối cùng, Hàn Mạc cũng buông hai luồng thịt vú đã chịu đủ chà đạp kia ra, một tay thít chặt eo cậu cơ hồ muốn bóp gãy nó, một tay tát một cái lên cánh mông đã bị đâm đến hồng hồng: "Kẹp đúng là chặt thật."
Càng bị đánh thì kẹp càng chặt.
Hàn Mạc lại đánh mông cậu thêm mấy cái nữa, lúc này mới dùng hai tay ôm chặt eo Nguyễn Đào, càng lúc càng hung ác đè người lên tấm kính mà thao làm, cuối cùng dưới tiếng khóc kêu êm tai của cậu, mới như cậu mong muốn mà bắn toàn bộ tinh dịch vào chỗ sâu nhất trong hậu huyệt.
- --
Editor: edit H văn bằng ver thô tục quá nhiều, bây giờ chơi ver ngây thơ có hơi không quen =))))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.