Vỹ Chu Đào không ngạc nhiên vì đôi giày cao gót mới của Luna, cô ngạc nhiên vì Tần Quốc Trường giờ phút này tùy tiện đến mức quên trước quên sau, cả cửa phòng anh đi vào cuối cùng cũng chẳng thèm khoá chốt.
Cô nhìn đến đôi cao gót sang trọng của Luna, bất giác cảm thán: "Làm sao em có thể đi trên mấy đôi giày yếu ớt đó vậy?"
Cạch. Cửa phòng tắm bất thình lình mở toang, lực đạo có chút mạnh mẽ.
Vỹ Chu Đào thoáng thấy những phím hồng trên gò má Luna cùng với đôi mắt sáng lên của cô nàng, giọng cô ấy đột nhiên êm tai đến lạ thường: "Anh! Thấy em mang giày mới có đẹp không?"
Động tác gấp chăn Vỹ Chu Đào khựng lại nhưng không cố ý muốn quay đầu, như chẳng có gì tiếp tục làm việc.
Chờ mấy giây Tần Quốc Trường mới nhẹ cẫn "ừ" một tiếng.
"Anh đã nhìn đâu!" Luna giậm đôi cao gót đi sâu vào phòng tạo ra âm thanh lộp ca lộp cộp, đến trước mặt Tần Quốc Trường chống nạnh: "Anh nhìn đi, đố anh bao nhiêu đó!"
Tần Quốc Trường ánh mắt nhạt nhẽo quét lên người Luna từ trên xuống dưới, mấy giây sau đó đưa tay về phía Chu Đào: "Chu Đào đưa hộ anh điện thoại."
"Hả? Không cần tra mạng đâu!" Luna như có như không chặn tay Vỹ Chu Đào giao điện thoại cho Tần Quốc Trường, tự tin xoè năm ngón tay ra cạnh gương mặt không chút khuyết điểm: "500 đô đấy ạ."
Vỹ Chu Đào ngơ ngác hỏi: "Là bao nhiêu vậy?"
Tần Quốc Trường hoàn toàn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mem-nuong-mat/2877410/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.