Tần Quốc Trường đối diện với ma nữ, một chút biến động cũng không xuất hiện, ánh mắt đen ngòm như đầu đạn, sắc thái lạnh lẽo âm u. Anh không chớp mắt, cất giọng khó gần: "Vỹ Chu Đào, em tìm loại bạn này để chơi à?"
Luna bất giác tái mặt, có chút ý thức lùi về sau, lấm lét chối cãi: "Em chỉ bàn bạc với anh, anh không đồng ý thì thôi, mắc mớ gì la lớn vậy, đau hết cả tai." Giây tiếp theo đã nhởn nhơ ngoái lỗ tai.
"Hai người bàn bạc chuyện gì vậy?" Vỹ Chu Đào rụt rè, khẽ hỏi: "Em cũng muốn biết."
Tần Quốc Trường trừng mắt với Luna, nghiêm trọng lên giọng, chỉ tay lên mặt cô nàng hâm doạ: "Sau này tránh xa Chu Đào ra! Cô còn để tôi nhìn thấy một lần nữa, đôi chân đó của cô tôi chặt đứt!"
"Xời, anh cứ làm như xã hội đen không bằng!" Luna bè giễu trề môi, dáng vẻ thiên kim tái xuất hất tóc xoay người đi, để lại một lời khinh thường: "Một đứa giả ngốc yêu một thằng bốc phét, đúng là một đôi."
.
.
Chiều dần, mặt trời rọi xuống đất những tia nắng ban sơ.
Vỹ Chu Đào tay trong tay Tần Quốc Trường tung tăng dạo quanh đường nằm cạnh hồ nước lớn, gió thổi tóc cô bay lượn tựa tấm lụa có hồn, gương mặt dễ thương lộ rõ vẻ yêu thích buổi đi dạo này.
Cô gái nhỏ ôm tay Tần Quốc Trường, tò mò nhìn ngắm tứ phía, thích thú nhoẽn khuôn miệng xinh xắn cười khúc khích.
Tần Quốc Trường đi đến đâu Vỹ Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mem-nuong-mat/2877400/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.