Tần Quốc Trường bị cô vợ nhỏ tương lai bóp ngực, bị bắt giữ không cho về phòng, còn bị ôm cho cứng ngắc.
Bất quá, do đối phương náo loạn, Tần Quốc Trường trong sạch như nước cất bỏ giày đứng lên đi trở về bàn ăn, đặt điện thoại lên bàn, nghiêm túc bàn chuyện với cô.
"Được rồi, em muốn gì thì nói đi."
"Em có muốn cái gì đâu! Không xong chuyện thì anh không được về!" Vỹ Chu Đào chỉ về phía Miao: "Ngủ trong khi ấm ức có thể chết đột ngột trong giấc ngủ đó!"
"Có gì phải ấm ức? Anh có làm gì tội lỗi sao?"
"Anh không làm mới có lỗi đó!" Vỹ Chu Đào không dám lớn tiếng như Tần Quốc Trường, cao giọng thì thầm: "Anh bỏ gia đình là có tội!"
"Thế à?" Tần Quốc Trường nhún vai, tỏ ra trơ trẽn: "Gia đình nhỏ hay gia đình lớn?"
"..." Vỹ Chu Đào phản ứng chậm một chút, nói: "Gia đình lớn!"
"Vậy thì anh không có lỗi!" Tần Quốc Trường đứng dậy phẩy tay: "Về nhé, muộn rồi! Đừng có lôi kéo anh nữa, ăn cơm trước kẻng không có được đâu!"
"Anh nói cái gì vậy?" Vỹ Chu Đào đấm vào cánh tay anh, "Ăn cơm trước kẻng gì ở đây!"
"Ông nội..." Tần Quốc Trường đột nhiên nói gì đó, khiến Vỹ Chu Đào vô thức ngoái đầu ra sau lưng, nhưng chẳng có ông nội nào ở đó.
"Thấy chưa, không phải cháu trai trưởng của ông không đứng đắn, cháu dâu tương lai của ông không đàng hoàng, lúc nào cũng dụ dỗ ở chỗ riêng cả."
"Anh nói cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-mem-nuong-mat/2877368/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.