Châu Thiên Nhậm đắc ý vô cùng.
Lão nhìn tả rồi nhìn hữu, đoạn chỉ mười vị lão nhân đứng sau lưng lão, bật cười đắc ý:
- Đây, các vị trưởng lão của bổn phái! Bất quá môn quy giữa hai phái bất đồng, hội trưởng lão của bổn phái có nhiệm vụ tiếp trợ chưởng môn, tạo thinh danh, gây thế lực, chứ không tự tôn tự đại, ý thế chuyên quyền, ngang nhiên can thiệp vào hành động của chưởng môn.
Lữ Trường Lâm sôi giận, râu tóc dựng ngưọc, mắt giương trừng trừng, trong nhất thời không nói năng được gì.
Trong phá Vô Vi, cũng có một số đệ tử muốn trả miếng, song vì thủ lễ, chẳng ai dám tranh chấp với bậc trưởng thượng.
Chính Âu Dương Ngọc Kỳ tức bực hơn ai hết, song nàng cũng cần phải dè dặt hơn ai hết, do đó nàng nén hận, hy vọng một vị nào đó ngang hàng với Châu Thiên Nhậm mở lời.
Bỗng một tràng cười vang lên như sấm, tiếp theo đó, bàn tiệc trước mặt bọn Triệu Sĩ Nguyên bị tung lên lao vút đến Châu Thiên Nhậm.
Châu Thiên Nhậm phất ống tay áo, phóng tụ phong hất chiếc bàn tạt qua một bên, đoạn hét:
- Đơn Minh! Ngươi không muốn sống à?
Thì ra chính Đơn Minh cười, và cũng chính lão ta quăng chiếc bàn về Châu Thiên Nhậm.
Lão không chịu được thái độ của Châu Thiên Nhậm, nên can thiệp liền.
Lão quát trả:
- Bình sanh lão phu chưa thấy một môn đồ nào vô lễ với bậc tôn trưởng như ngươi!
Ngươi tán tận lương tâm như vậy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ma-nhi-de/2839782/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.