Chàng nghĩ:
"Công lực của Thanh Liên Ngọc Nữ hiện tại đã chắc gì trong toàn phái Võ Đang có người nào đương cự nổi? Nếu bảo rằng người trong phái Võ Đang cướp nàng thì làm sao chàng lo được. Huống chi từ lúc chàng rời khách sạn đến đây gặp bọn Ngươn Lăng đạo nhân đón chaận, thời gian cũng chẳng bao lâu, làm gì bọn Võ Đang phái thành công nhanh chóng như thế? Ngoài ra nếu đúng là bọn đệ tử Võ Đang có cướp Thanh Liên Ngọc Nữ, chắc chúng không bao giờ mang nàng vào sơn cốc này. Nếu chúng mang vào đây, tại sao chàng không trông thấy.
Do đó chàng do dự chưa dám tiến tới tiếp trợ những người kia.
Dù còn trong lứa tuổi phương cương quyết khí hiếu thắng sinh cường, Triệu Sĩ Nguyên vượt xa hàng đồng niên, tác phong chững chạc, tâm tánh trầm ổn, cử động điều hòa, nhờ đó chàng tránh được nhiều chuyện đáng tiếc.
Chàng do dự đắn đo một lúc, từ phía sau Nhất Mục Song Nhân đã tới, lão hét lớn:
- Sĩ Nguyên! Tại sao ngươi còn đứng đờ ra đó! Vào đi, vào cứu người đi.
Triệu Sĩ Nguyên cau mày:
- Đơn bá bá! Trong việc Linh muội bị cướp có nhiều mờ ám lắm.
Đơn Minh sôi giận:
- Chính mắt lão phu trông thấy, nhầm lẫn thế nào được, mà ngươi còn hoài nghi.
Triệu Sĩ Nguyên bình tĩnh hỏi:
- Đơn bá bá! Bằng vào đâu bá bá cho là Linh muội bị đưa vào trong sơn cốc này?
Nhất Mục Song Nhân Đơn Minh cao giọng:
- Lão phu từ khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ma-nhi-de/2839684/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.