Lý Ẩn nghe lời đề nghị của Ngọc Lâu phu nhân thì trầm ngâm một lúc lâu, đã nửa năm trời rồi chàng không gặp Đào Hoa, đương nhiên là muốn cận kề bên nàng cả ngày lẫn đêm, chỉ là nghĩ lại chuyện hôm qua, nếu chàng không đến kịp thì có lẽ Đào Hoa đã bị liên lụy rồi, hậu quả khôn lường.
Ngọc Lâu phu nhân nhìn vẻ mặt chàng, cũng hiểu chàng đang nghĩ gì, “Tuy ở đây không bằng Linh Châu, nhưng giờ khuyên Xích Thủy tiên sinh tìm chỗ khác cũng bất tiện.”
“Tối qua ta đã nghĩ đến chuyện này rồi, sáng nay ta sẽ điều thêm quân từ Linh Châu đến đây canh phòng cho cẩn mật. Bọn họ muốn đến Linh Châu cũng phải mấy ba bốn ngày. Ngươi ở đây chớ nên ra ngoài, giờ mà ra ngoài thì chỉ cho bên kia thêm cơ hội xuống tay.”
Ngọc Lâu phu nhân đồng ý, sau đó lại thở dài: “Đô đốc đã nghĩ chu toàn trước sau hết cả, khiến ta thật sự ngưỡng mộ muội muội.”
Lý Ẩn nghe xong, dường như đang mệt mỏi lắm vậy, chàng nhắm hờ mắt rồi bảo: “Ngưỡng mộ cái gì? Chờ sau khi ta tóm gọn tên Diệp Cầm đó về cho người rồi thì chớ có quên thứ ta muốn đấy.”
“Đương nhiên không dám quên. Có điều, Ngọc Lâu nhiều chuyện, muốn mạo muội nhắc nhở đô đốc một phen. Diệp Cầm kia tuy chỉ là phường thổ phỉ nhưng y quả thật có chút đầu óc, nếu không thì sao chỉ mất hai năm ngắn ngủi đã là tay sai đắc lực nhất của thủ lĩnh thổ phỉ đây? Đô đốc đối phó với y vẫn nên đề phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ly/457350/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.