Đào Hoa nằm gục xuống sau trận mây mưa, chỉ thấy hai chân mình tê dại, cả người mất sức đến mức không động đậy nổi chân tay.
Lý Ẩn thấy thế cười cười, giúp nàng tháo mảnh vải lụa đen che mặt lại rồi ôm nàng mà bảo, “Tiên sinh nói xem cuối cùng ai mới là rùa đen đây hả? Ta còn phải giúp nàng xoay người.”
Đào Hoa không ưa cái bộ dạng chiếm hời còn khoe mẽ của chàng, bèn kéo tay chàng ta sáng cắn một trận, chỉ là nàng không đủ sức nên dấu răng chỉ vừa mờ vừa ươn ướt.
Lý Ẩn mê cái vẻ trẻ con làm càn của nàng với mình lắm, đương nhiên không lấy gì làm giận, chàng nhéo mũi nàng: “Thích cắn người thế à.”
Đào Hoa hừ một tiếng, quay mặt sang chỗ khác.
Lý Ẩn thấy thế, cười rồi đỡ nàng dậy, sửa sang lại xiêm y cho nàng thật chỉnh tề. Có lẽ vì có kinh nghiệm từ những lần trước rồi nên Lý Ẩn mặc áo trong cho nàng vô cùng thuận tay, lúc đang thắt đai ngực thì chàng nghe nàng nói: “Chặt một chút.”
Đợi Lý Ẩn thắt xong xuôi, Đào Hoa đưa tay sờ thử sau đó hài lòng ừ một tiếng.
“Chuyện quen tay hay làm thôi ấy à?” Lý Ẩn hôn lên mu bàn tay Đào Hoa, nàng sợ chàng ta lại tiếp tục muốn nữa bèn mở miệng thúc giục, đến lúc hai người chỉnh trang lại xiêm y mũ áo tươm tất rồi Đào Hoa mới phát giác ra không khí giao hoan nồng nặc vẫn còn đang quanh quất trong xe.
Mặt nàng đỏ bừng, nói với Lý Ẩn: “Chúng ta ra ngoài hít thở không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ly/457334/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.