“Làm sao vậy?” Nhung Diệu nhận thấy được biểu tình Tô Nhu có chút không thích hợp, hắn theo tầm mắt Tô Nhu nhìn về phía miếng da hồ ly đỏ trên mặt đất cách đó không xa, hắn nhớ rõ hồ ly da kia là Hồ Diễm Dung.
Tô Nhu quay đầu lại thấy Nhung Diệu cũng đang xem hồ ly da kia, trầm mặc một lúc lâu sau đó đem ý nghĩ của chính mình nói ra: “Tham dục thứ này cực kỳ dễ dàng tro tàn lại cháy, chúng nó bản thể tuy rằng đã bị ta tiêu diệt nhưng ta nhớ rõ chúng nó lúc trước giống như hút hồ thân Hồ Diễm Dung, da lông kia vẫn là thiêu hủy tương đối hảo.”
Nhung Diệu chính mắt thấy toàn bộ quá trình Tô Nhu tiêu diệt hắc khí, gian khổ trong đó chính mình cũng nếm đến không ít cho nên hắn rất tán đồng Tô Nhu ý tưởng: “Ân, nhổ cỏ tận gốc mới có thể ngăn chặn hậu hoạn.”
Có Nhung Diệu lời nói, Tô Nhu đi lên trước, trong tay sinh ra một đoàn hồ hỏa ở không trung xoay chuyển cuối cùng dừng ở trên hồ ly da trên đất, mà Tô Nhu bởi vì lại vận dụng một lần linh lực, trên người ra một tầng mồ hôi mỏng, hắn ở tình huống Nhung Diệu không chú ý đem mồ hôi giữa trán nhẹ nhàng lau đi, quay đầu đối lợn rừng tinh cùng yêu thú khác bên cạnh xụ mặt nói: “Các ngươi giúp ta nhìn da lông này, phải cháy hết toàn bộ mới được.”
“Ngao ô! Ngao!” Lợn rừng tinh cùng yêu thú khác sôi nổi đáp lời, cũng tranh nhau cướp đi nhiệm vụ Tô Nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ly-la-duong-tien/1102621/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.