Trên đường trở về Ngôn Dĩ Nam càng nghĩ càng muốn cười, rất nhiều chuyện trước kia đều đã giải thích thông suốt được rồi.
"Được a, hai người này che giấu đủ sâu." Hắn cười, nhịn không được gọi điện chia sẻ với Dư Thắng Nam.
"Thân ái, ngươi biết gì không? Ta đã biết một bí mật rất to lớn."
Dư Thắng Nam vẫn còn đang tăng ca ở bệnh viện: "Bí mật gì?"
"Hắc hắc hắc, ta không thể nói..." Ngôn Dĩ Nam muốn trêu chọc kích thích cảm giác tò mò của nàng một chút.
Ai biết được ở bên kia Dư Thắng Nam nhàn nhàn nói: "Không phải là An Chi và Tiểu Ngũ cùng một chỗ sao?"
Ngôn Dĩ Nam: "...Làm sao ngươi biết được?"
Sau đó hắn kinh hãi: "Có phải ngươi gắn máy nghe trộm trên người ta hay không?"
Dư Thắng Nam: "?"
Nàng bắt đầu cười ha ha: "Ngươi thật đáng yêu."
Ngôn Dĩ Nam thích bị nàng đùa giỡn, cũng muốn làm ra vẻ ngại ngùng: "Ngươi đừng nghĩ lừa gạt ta, có phải ngươi đã sớm biết hay không?"
Dư Thắng Nam cười không nói.
Ngôn Dĩ Tây về đến nhà liền bất động thanh sắc vào phòng sách ngồi.
Ngược lại Liễu Y Y trước nhịn không được.
Thông qua Tiêu Vũ Đồng nàng sớm đã biết được xảy ra chuyện gì, nàng liền tò mò nhìn Ngôn Dĩ Tây, muốn biết bộ dạng kinh ngạc của hắn trông như thế nào, ai biết được sau khi hắn trở về cũng không có biểu hiện gì.
"Ai, đại ca gọi ngươi đến làm gì?" Liễu Y Y chọt chọt cánh tay hắn.
Ngôn Dĩ Tây nhìn nàng một cái, mỉm cười: "Có phải ngươi đã sớm biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ly-bat-ngon/1419187/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.