Sáng sớm hôm sau, An Chi ngủ đến thư mềm, lười biếng mở mắt, một cánh tay nàng đang đặt trên gối đầu của Ngôn Hề ở bên cạnh, đầu cũng đã chiếm một góc.
Trong chăn đều là mùi hương dễ ngửi.
An Chi hơi nhíu mũi ngửi ngửi một chút, ánh mắt đi tìm kiếm Ngôn Hề.
Nàng đang thay quần áo.
Đã mặc xong một cái váy bút chì bó sát người, trên thân trắng nõn lộ trong không khí, vòng eo rất nhỏ, áo ngực màu đen ôm lấy xương bả vai khêu gợi.
Nàng mặc một cái áo len màu trắng vào, cảnh đẹp chớp mắt một cái liền biến mất.
Sau đó đem tóc từ trong cổ áo kéo ra.
An Chi nhìn đến nhập thần.
Động tác của Ngôn Hề đều cực kỳ nhẹ nhàng linh hoạt, xoay người liền chạm vào ánh mắt của An Chi, nàng hơi sững sờ.
"Tỉnh rồi?" Ánh mắt nàng lại xẹt qua, lời ít mà ý nhiều hỏi.
"Ân!" An Chi gật đầu lộ ra khuôn mặt tươi cười, vừa muốn nói gì đó, Ngôn Hề lại chuyển ánh mắt đi rồi.
An Chi không hiểu mà nghiêng đầu.
"Không ngủ một chút nữa sao?" Ngôn Hề vén mái tóc lên, vẫn không nhìn nàng.
An Chi nhìn thấy lỗ tai ửng đỏ của nàng khi nàng vén tóc, mở to mắt nhìn, ý thức được có thể lả Ngôn Hề vẫn còn đang thẹn thùng.
An Chi cong cong khóe miệng: "Không ngủ nữa, ngươi muốn đi làm sao? Ta làm điểm tâm cho ngươi." Nàng xốc chăn lên đưa chân ra ngoài, một đôi chân thon dài trắng nõn, trắng giống như bơ vậy.
Ngôn Hề đưa ánh mắt dừng trên đó một hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ly-bat-ngon/1419167/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.