"Mông, Mông Mông?" An Chi kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Người thiếu nữ trước mắt, mái tóc lob tông màu nâu hơi uốn nhẹ, làn da trắng nõn, đeo lens, vẫn đang ôm lấy nàng, cười đến đôi mắt cong cong, "An An, An An! Ha ha ha chúng ta lại gặp nhau!"
Hoàn toàn không giống bộ dạng đeo mắt kính dày thắt tóc hai bím như thời sơ trung, nhưng mà giọng nói thì đúng là nàng.
An Chi cũng ôm lại nàng, hai người đứng nguyên tại chỗ vừa cười vừa nhảy, ôm lấy lại kêu vui lại nhảy.
"Ngươi cũng thi vào đây! Ngươi cũng quá giỏi!"
"Ha ha ha! Ta thi vào rồi! Ta biết ngay ngươi ở đây!"
"Chúng ta đã từng nói sẽ cùng học cao trung..."
"Không sao! Chúng ta có thể cùng học Đại học rồi!"
Hai người thiếu nữ thay nhau nói rồi lại cười ha ha.
Liễu Y Y che lỗ tai lui về phía sau mấy bước, "Thanh xuân a thanh xuân!"
"Ta còn chưa từng nhìn thấy tiểu An Chi vui vẻ như vậy!"
Nàng liếc nhìn Ngôn Hề một cái, thấy người kia mỉm cười vẫn luôn nhìn vào hai thiếu nữ kia. Ánh mắt như vậy, không phải là lần đầu tiên Liễu Y Y nhìn thấy.
"Chúng ta đi trước đi, để cho các nàng trò chuyện." Ngôn Hề nói.
Phía trước ký túc xá có một tiểu hoa viên.
Liễu Y Y và Ngôn Hề ngồi trong lương đình, cách đó không xa Dương Mông Mông đang lôi kéo An Chi ngồi ở lan can.
"Lúc đó ta cũng không có về quê... Cách đây không lâu, ông nội ta sinh bệnh phải nằm viện, khi đó ta học trên thị trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ly-bat-ngon/1419137/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.