Đêm hôm đó An Chi trằn trọc ngủ không được, vừa nhắm mắt lại thì dường như lại nhìn thầy bộ thi thể không đầu kia nằm ở trong góc, nghe thấy câu nói "Không phải là đầu của con dâu ta, không phải là đầu của con dâu ta", An Chi thậm chí cảm thấy thanh âm của bà lão kia hẳn là phi thường già nua khàn khàn...Còn có chút âm thật sâu...Nàng giống như thật sự có thể nghe thấy tiếng bà lão kia nói chuyện bên tai.
An Chi trốn ở trong chăn, cho rằng như vậy có thể ngủ, nhưng nàng không thể, tinh thần của nàng hoảng sợ cao độ. Ở trong chăn tựa hồ cũng có thể nghe được thanh âm, nàng lật người, co chân lên, thu tiếng nín thở.
Qua một hồi lâu, nàng mới từ từ hé một góc chăn ra, len lén nhìn một cái. Ở trong góc tường không có gì hết.
"Haizz..." An Chi thở dài ra một hơi, "Nhắm mắt lại nhắm mắt lại! Đợi chút nữa chớp mắt một cái liền trời sáng, liền sẽ không xảy ra chuyện."
Chịu đựng a chịu đựng a, thật sự không chịu nổi a, nàng tê cả da đầu, thân thể đều ra mồ hôi lạnh rồi.
An Chi vén chăn lên, nàng mặc váy ngủ bằng bông, nhón mũi chân, chạy tới trong phòng Ngôn Hề, đẩy cửa đi vào. Trong phòng còn có mùi hương thảo mộc cây cỏ nhàn nhạt.
Trong phòng lờ mờ ánh đèn áp tường nhỏ. An Chi đóng cửa lại, leo lên giường, gần đến Ngôn Hề mà ngủ.
Kỳ thật nàng rất nhận giường, hơn nữa trước kia vẫn luôn ngủ cùng với Ngôn Hề, cho dù một năm kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ly-bat-ngon/1419072/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.