Đối với An Chi mà nói, chuyện khó khăn nhất trong giai đoạn tiểu học của nàng, cho tới bây giờ không phải là nội dung trong sách giáo khoa cũng chẳng phải là việc hòa đồng cùng bạn học, mà là tốc độ phát triển chiều cao như rùa bò của nàng, cản trở chuyện nàng nhảy lớp.
Giai đoạn khi vừa mới bắt đầu năm nhất bởi vì hoàn cảnh lạ lẫm, còn có cá tính của nàng tương đối nghe lời, lại bởi vì ông ngoại cũng là lão sư, nên đối với lão sư có một sự tôn trọng rất tự nhiên, vì vậy nàng còn có thể đến lớp nghe giảng. Sau này thật sự là nghe không nổi nữa, bởi vì ngồi ở bàn đầu, nàng lại không thể ngủ được.
Nàng cảm thấy nhàm chán, bắt đầu luyện chữ, viết những câu trích từ trong sách. Muốn giống như Ngôn Hề, có chữ viết thật đẹp. Dù sao cũng là trẻ em, bảng chữ mẫu có khi cũng cảm thấy buồn tẻ, mà bắt đầu trộm xem những quyển sách có hình ảnh. Lầu hai của nhà Ngôn Hề có giá sách khảm lên hai bên tường, Ngôn Hề dành riêng ra một góc lớn, bỏ lên đó rất nhiều sách và truyện tranh phù hợp với nàng, tiếng Trung tiếng Anh đều có, nàng đứng lên vừa vặn có thể cầm được.
Tiểu An Chi cũng rất lanh lợi, nàng sẽ không xem trong giờ ngữ văn, bởi vì đó là tiết của giáo viên chủ nhiệm. Đó là thời gian nàng dành để luyện chữ nhiều nhất. Cũng sẽ không xem trong giờ tiếng Anh, bởi vì lão sư tiếng Anh sẽ kể chuyện xưa, sẽ dạy các nàng hát nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ly-bat-ngon/1419066/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.