Thẩm Từ Thu vốn định đáp lại Tạ Linh, nhưng giờ khắc này hắn thực sự không tìm nổi một lời để nói. Cuối cùng chỉ miễn cưỡng ép ra từ cổ họng một tiếng “Ừ”, coi như hồi đáp.
Chỉ vỏn vẹn một âm ngắn ngủi ấy, lại bởi nhiệt độ cơ thể và cơn run khẽ mà biến đổi, như than hồng bị xoa nát, tỏa ra hơi nóng mơ hồ.
Sực tỉnh, Thẩm Từ Thu lập tức nghiến chặt răng, nửa điểm thanh âm cũng không chịu để lọt ra.
Thế nhưng, chỉ cần một lần ấy thôi… cũng đủ khiến da đầu Tạ Linh căng cứng.
Không còn y phục che chắn, hương mai lạnh ngát phơi bày không chút giấu diếm. Thẩm Từ Thu bị ôm chặt trong lòng, Tạ Linh chỉ cần rũ mắt là có thể nhìn rõ bờ vai hắn khẽ run.
Thật sự là đòi mạng mà.
Tạ Linh siết chặt hàm răng.
Bàn tay y áp lên làn da trắng như tuyết, mềm mại như tơ. Nhiệt độ cơ thể vốn hơi lạnh của Thẩm Từ Thu, dưới tác động của liệt hỏa châu, lại trở nên nóng bỏng đến bỏng rát. Sắc đỏ như sương mỏng hừng hực tràn lên thân hình gầy mảnh, mỗi một lần hắn khẽ run dưới lòng bàn tay y đều rõ ràng đến mức khiến người ta ngẩn ngơ.
Tạ Linh cảm giác tim gan phổi đều run rẩy theo.
Y cố trấn định, vận khởi linh lực hàn băng châu, đưa vào giữa lưng Thẩm Từ Thu.
Làn mát mẻ từ n.g.ự.c nóng rát chảy lan ra, khoan khoái đến mức khiến người suýt bật thành tiếng. Thẩm Từ Thu suýt nữa không kìm nổi một tiếng rên khẽ, đành cúi gằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/5015666/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.