Tạ Linh thì miệng nói một đằng, lòng nghĩ một nẻo, Thẩm Từ Thu nghe xong chỉ coi như gió thoảng bên tai.
Hắn nhanh chóng phát hiện, đối với người như Tạ Linh, cách xử sự tốt nhất chính là giữ tâm bình khí hòa, y có nháo thế nào, hắn cứ vững như trăng sáng soi sông dài, lấy bất biến ứng vạn biến.
Chỉ là… hiện tại có một vấn đề nhỏ, mỗi khi ở cạnh Tạ Linh lâu một chút, tâm hắn liền không thể bình tĩnh như trước.
Sở dĩ nói là “nhỏ”, là bởi Thẩm Từ Thu tự thấy mình chỉ chưa thích nghi mà thôi. Nay hắn tu tâm đã ngày càng thuần thục, qua thêm một thời gian nữa, cho dù đối mặt với cái miệng suốt ngày nói năng bừa bãi của Tạ Linh, hắn cũng có thể ung dung điềm tĩnh.
Trong lòng có dậy sóng, có rối loạn, nhưng chỉ cần không đụng vào, sớm muộn gì cũng sẽ tự tan thành mây khói.
Dù sao thì tâm hắn đã c.h.ế.t từ lâu rồi. Một mảnh tử địa thì còn mọc nổi thứ gì tươi đẹp nữa chứ? Còn nửa tháng nữa là đến Kim Ngọc Yến. Trong thời gian này, Thẩm Từ Thu lấy lý do cáo bệnh với Đệ tử đường, quyết định chuyên tâm tu luyện. Những bài giảng trong tông môn hắn đã sớm thuộc làu làu, chỉ có vài trận thực chiến thỉnh thoảng mới đáng để ra tay giãn gân cốt.
Hắn không bế quan, nếu hình đường có chuyện gì gấp vẫn có thể liên hệ được. Mọi việc sắp xếp xong xuôi, Thẩm Từ Thu liền bắt đầu đóng cửa trong phòng luyện công.
Phân Hồn Hóa Thân Thuật hiện hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/5015636/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.