Né tránh ư?
Thẩm Từ Thu thầm lạnh.
Hắn chẳng qua chỉ chọn cách đơn giản và dứt khoát nhất, một đao cắt sạch tơ rối. Dù là thứ gì rõ ràng, chỉ cần một nhát c.h.é.m xuống, đều thể đoạn tuyệt còn dây dưa.
Vừa phí thời gian, giúp đôi bên khỏi thêm phiền toái.
Đó trốn.
thứ nghĩ là chấm dứt sạch sẽ, cái tâm cảnh lạnh lẽo mà tự cho là yên , vì một ánh của Tạ Linh mà khẽ lay động.
Ánh mắt , như thể chọc thủng tuyết địa tịch liêu, chạm thẳng nơi sâu nhất trong lòng .
Thẩm Từ Thu cảm giác đầu ngón tay lạnh buốt bỗng như m.á.u ấm dâng lên, từng chút… từng chút một ấm .
Hắn vô thức động đậy ngón tay, cũng đúng lúc , Tạ Linh ném tới một vật.
Thẩm Từ Thu theo phản xạ đưa tay đón lấy.
“Địa giai hộ hồn châu.”
Đối với phần lớn tu sĩ mà , thứ cả đời chắc chạm một . Nhất là hộ hồn pháp khí hiệu dụng đặc biệt, càng quý như lông phượng sừng lân.
Mấy ngày , Thẩm Từ Thu lục tung kho pháp khí Ngọc Tiên Tông, cũng chỉ mượn một món Huyền giai mà thôi. Tạ Linh vẫn thấy đủ.
Y thậm chí lục cả kho riêng của , tiếc là tìm Thiên giai nào. Xem về thu bảo vật, thể chỉ phẩm cấp, gom cả công năng, ai khi nào cần dùng đến? Tạ Linh nhếch môi, hời hợt :
“Ngươi cái gì cũng tính rõ ràng. Vậy viên châu coi như mượn, ghi nợ đó. Sau nghĩ đổi cái gì, sẽ tới tìm ngươi đòi.”
Nếu là giao dịch mơ hồ rõ, Thẩm Từ Thu vốn sẽ dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/5015626/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.