Yến Mị trời sinh quyến rũ, yêu diễm mê người, từng thề non hẹn biển, cưng chiều Tạ Linh tận trời. Chỉ cần y liếc mắt, Yến Mị liền như sẵn sàng tự nhào lên giường.
Thế nhưng…
Ngay khi Tạ Linh rơi xuống thành phế nhân, sắc mặt Yến Mị thay đổi nhanh như lật sách. “Không phải phu quân thì không gả” chỉ là chuyện cười. Gã lập tức từ hôn, hơn nữa còn dùng cách độc miệng nhất để giẫm nát danh dự của Tạ Linh.
Không chỉ vậy, các trưởng lão Mị yêu tộc còn âm thầm liên thủ với Ngũ hoàng tử, mưu toan ám sát y.
Đáng tiếc, cái ngày bị từ hôn nhục nhã kia, cuối cùng lại là Tạ Linh khiến toàn tộc Mị yêu không cách nào ngẩng đầu nổi. Còn mưu sát? Cũng bị y thoát sạch!
Hai năm để trả thù? Tạ Linh khẽ cong môi.
Không cần đến hai năm.
Không phải tự phụ, nhưng hiện tại, y vừa khôi phục tu vi lên Trúc Cơ, lại còn nắm trong tay nhiều bảo vật như thế, muốn thu phục Mị yêu tộc… chẳng qua chỉ là sớm hay muộn.
Toàn thân được linh lực rót đầy, Tạ Linh thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, thần thanh khí sảng mở mắt rồi trừng to mắt nhìn người đang nằm gục bên bờ suối. Thẩm Từ Thu.
Tạ Linh: “!!”
Khoái cảm sau khi đột phá tu vi lập tức tiêu tan. Y lập tức lao đến bên Thẩm Từ Thu.
Vốn định hốt hoảng, nhưng khi vừa cúi đầu nhìn, y lại như bị bấm nút tạm dừng.
Thẩm Từ Thu nằm nghiêng bên bờ nước, thân thể trắng trẻo mềm mại bị ngâm đến đỏ hồng, tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-phan-dien-cua-long-ngao-thien/5015610/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.