Hồng Quân hơi hơi nhíu mày, lại bỏ thêm một tầng cấm chế ở chung quanh La Hầu, La Hầu lập tức cảm thấy trước mắt tối sầm, duỗi tay không thấy năm ngón tay không gian nhỏ hẹp lúc này liền thanh âm đều truyền lại không ra đi.
- Hừ. Ngày ngươi tiếp thu tình duyên thì cũng chính là lúc ta chạy đi. Hồng Quân, đừng tưởng rằng ngươi có thể vây khốn ta cả đời!
La Hầu hung hăng bổ một chưởng vào trên cấm chế, khuôn mặt âm nhu lộ ra biểu cảm tàn nhẫn.
Hiện tại, Miêu Miểu cảm thấy rất khó chịu, khó chịu không gì sánh kịp. Nàng giống như là muốn ... muốn phát điên. Tia khí đen kia không chỉ tra tấn thân thể mà còn cả thần kinh của nàng. Nàng thật sự muốn hỏng mất!
Nhưng nàng từ trước đến nay là người không bao giờ dễ dàng chịu cúi đầu. Càng khó có thể chịu đựng, nàng càng không muốn nhận thua!
Môi dưới đã bị cắn nát, một dòng máu tươi chảy xuống, nàng lại không cảm giác được đau đớn.
Thân hình của nàng càng ngày càng run rẩy mạnh, trong đầu một thanh âm dụ hoặc vang lên:
- Tiểu Hùng Miêu, có phải rất khó chịu hay không? Ta nói cho ngươi, đây là bởi vì ngươi trúng tình duyên, cần thân thiết cùng nam nhân bên cạnh ngươi kia tương hợp, tình duyên mới có thể cởi bỏ. Nếu không cả đời ngươi đều phải thừa nhận thống khổ như thế, cả đời đó...
Mỗi một tia khí đen đều là một sợi thần thức của La Hầu. Hắn không xử lý được Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-cua-ta-la-hong-quan/3088162/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.