- Trấn Nguyên Tử đạo hữu, ta có thể đi nhìn xem cây Nhân Sâm Quả của ngài được hay sao?
Nếu đã tới Ngũ Trang Quan, vậy không thể không có thu hoạch gì. Miêu Miểu vẫn cảm thấy hứng thú với cây Nhân Sâm Quả.
Tuy rằng Tam Thanh Cung có Tiên Thiên Linh Căn, thậm chí tận hai cây là Hoàng Trung Lý cùng Bàn Đào Thụ, nhưng đó là thuộc về Tam Thanh, không phải Miêu Miểu nàng. Mà nàng chỉ có thể lấy hạt giống của chúng gieo trồng ở trong Hùng Miêu Cung của mình, lại chờ hai, ba vạn năm nữa, nhìn xem trái cây mới kết ra tới rốt cuộc có phẩm cấp như thế nào.
Lần này vốn dĩ tính toán nếm thử hương vị của Nhân Sâm Quả, đáng tiếc là kế hoạch thất bại, vậy nàng chỉ có thể thay đổi sách lược.
Trấn Nguyên Tử thực sảng khoái nói:
- Đương nhiên có thể, hai vị đạo hữu thỉnh đi bên này.
Nhân Sâm Quả không hổ là Tiên Thiên Linh Căn, trải qua hơn trăm vạn năm sinh trưởng, đã trưởng thành một cây đại thụ che trời cao tới mười mấy trượng!
Cành lá tốt tươi, triển khai tán cây như một cây dù khổng lồ màu xanh lục.
Phiến lá tầng tầng lớp lớp, còn ánh sáng màu bạc nhàn nhạt lập loè, trông rất đẹp mắt.
- Thật là đẹp! Đẹp giống như Hoàng Trung Lý cùng Bàn Đào Thụ vậy. Chỉ có điều hai cây trước kia đều là tự do sinh trưởng, không người xử lý, cho nên không có cao lớn, cường tráng như cây Nhân Sâm Quả này của Trấn Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-cua-ta-la-hong-quan/3088129/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.