Sắc mặt của Nguyên Thủy cùng Thông Thiên hơi đổi, Lão Tử thản nhiên cười:
- Bốn chữ này là bị Thiên Đạo cố tình dấu diếm, cấm nhắc tới, nhưng năm đó Tổ Long, Nguyên Phượng cùng Kỳ Lân Vương cũng là dạng tồn tại này. Cho nên hai đệ hẳn là minh bạch bọn họ năm đó rốt cuộc lợi hại như thế nào đi?
- Đại ca, Hỗn Độn ... bốn chữ này chẳng lẽ là đang nói đến ... sinh linh trước lúc Bàn Cổ Đại Thần khai thiên ư? Nhưng những sinh linh đó không phải là đã đều bị Bàn Cổ Đại Thần giết chết rồi hay sao?
Thông Thiên quả thực bị đổi mới kiến thức, đám sinh linh ngay cả tên đều không thể nhắc đến kia rốt cuộc là tồn tại lợi hại như thế nào?
Lão Tử nói:
- Thực hiển nhiên, Bàn Cổ Đại Thần cũng không có giết chết toàn bộ, ngoại trừ Tổ Long, Nguyên Phượng cùng Kỳ Lân Vương, không chừng còn có mấy kẻ sống tạm ở trong Hồng Hoang. Chỉ có điều bọn họ hẳn là đều tránh ở chỗ tối không biết tên, nếu không sẽ bị Thiên Đạo đuổi giết.
Nghe đến đó, sắc mặt của Nguyên Thủy vô cùng khó coi:
- Đại ca ý tứ là, con Hùng Miêu kia có khả năng là...
- Ta cũng chỉ là suy đoán, rốt cuộc nàng thoạt nhìn cũng không khác gì sinh linh trong Hồng Hoang cả, Thiên Đạo cũng không có đuổi giết nàng. Chỉ có điều, ta có biện pháp có thể nghiệm chứng chuyện này.
Lão Tử cười cười, mang theo hai đệ đệ đi vào mật thất ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-cua-ta-la-hong-quan/3088072/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.