Đến cuối cùng, Đồng Quang nhịn không được nhéo nhéo mi tâm, " Tình huống của ngươi có chút đặc biệt, cùng với cách tu luyện hiện nay không giống nhau, cứ như vậy đã, về rồi hỏi thêm các tiền bối. "
Những thứ khác không nói, chỉ riêng việc hấp thu linh khí cũng gây nên không ít kinh hãi trong lòng anh ta.
Có vào mà không có ra, cùng với lỗ dưới của Tỳ Hưu có gì khác nhau!
Thử nghĩ một lát xem, tất cả mọi người đều ra bờ sông múc nước, những người tu hành khác cầm cái sàng, còn Vân Hồng thì cầm theo cái thùng!
Cũng khó trách, hắn vừa nhập môn không lâu đã dám vẽ Tụ Linh Trận, đúng là chẳng khác gì bình ắc-quy linh lực di động!
Thời gian dùng khá lâu, tùy thời có thể nạp điện, thử hỏi xem có còn ai khác như thế sao?
Nghĩ đi nghĩ lại, khóe miệng vốn thường nhếch lên của hắn hiện tại rũ xuống, rỏ thêm vài giọt nước mắt ghen tị.
" Không giống như? " Vân Hồng nghi hoặc: " Tôi thấy linh lực của chúng ta chạy cùng lộ tuyến mà..."
" Đợi chút! " Đồng Quan xém chút cả kinh nhảy dựng lên, " Cậu có thể nhìn thấy được lộ tuyến linh lực của tôi? "
Vân Hồng: "..... Anh không thấy của tôi? "
Đồng Quan đột nhiên ngã xuống, cảm giác như mình đang trần truồng, muốn chạy trốn, " Đương nhiên là không thấy được! "
Nội thị bản thân thì cũng thôi, lại còn nội thị người khác, ý tứ gì đây?
Việc này thật lúng túng.
Vân Hồng giật giật khóe miệng, " Anh nghe tôi giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-cua-ta-la-bach-lang/455171/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.