Màu đen... "
Màu sắc như mực, đâu chỉ đơn giản biến thành màu đen. Nó thậm chí có thể vượt qua kịch hóa trang.
Tu hành là một chuyện, thực tế coi trọng duyên phận.
Trong biển người mênh mông, trở thành bạn cùng phòng năm năm cũng tính là duyên phận. Nếu bỏ mặc, ngày sau nó có thể trở thành " tâm ma ". Cho nên nếu có thể giúp đỡ thì giúp đỡ.
Vì vậy, đêm đó, Vân Hồng không ngủ. Đúng 12:00 sáng, hắn thực sự thấy một cái bóng mờ từ cửa sổ trườn vào.
Cho đến bây giờ hắn còn nhớ rõ:
Đêm đó ánh trăng mông lung, mơ hồ. Xung quanh mặt trăng tựa như có một tầng sa mỏng.
Nhìn xem thì rất đẹp, nhưng nhân gian có một câu nói: " Mao nguyệt lượng, mãnh quỷ hiện. "
Cụ thể con quỷ kia có bao nhiêu mãnh liệt, khó mà nói được, nhưng dù sao đó cũng không phải việc gì tốt.
Cuối mùa thu, cửa sổ đóng chặt. Bóng đen như nước bùn, lặng lẽ thấm qua vết nứt của cửa ban công.
Sau đó từng điểm từng điểm một, cô đọng thành hình dáng con người.
Cái bóng kia một đường sờ đến giường Từ Hữu Thiện. Uốn éo như mì mà đọc qua đọc lại tên của hắn.
" Từ Hữu Thiện~ Từ Hữu Thiện ~ Đi a~ Khoái hoạt a~ "
Mẹ kiếp... Còn đặc biệt là một tao quỷ...
Sau đó, bị đánh
Căn cứ qua hồi ức của tên họ Từ, lúc đó tình cảnh thập phần nóng nảy:
Khi hắn mở mắt lên, chỉ thấy hai đứa bạn cùng phòng ngủ như lợn chết, mà cái người xưa nay vẫn nhẹ nhàng nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lu-cua-ta-la-bach-lang/455158/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.