Khi Cảnh Dao và Dương Lâm Phong trở về Tô Phủ, trời đã nhạt dần ánh sáng, gió xuân se lạnh thổi qua những hàng cây cổ thụ. Cảnh Dao nhìn về phía Tô Phủ từng là bến đỗ bình yên của nàng, bỗng cảm thấy lòng như cuộn trào những cảm xúc lẫn lộn.
Tô Phủ đứng trước mắt họ, tường rêu cũ kỹ nhưng vẫn giữ được nét thanh tao. Mảnh vườn xanh tươi, những chiếc lá vàng rơi rụng như những ký ức đang
nhạt dần theo thời gian. Cảnh Dao bước vào sân, cảm giác như trở về quê hương sau những tháng ngày ở kinh thành, lòng tràn ngập niềm an ủi nhưng cũng đầy trăn trở.
"Chúng ta đã trở về, nhưng không biết được những gì đã xảy ra ở đây trong thời gian qua" Dương Lâm Phong nói, ánh mắt quét qua những người hầu đang vội vã ra đón.
Khi bước qua cánh cổng Tô phủ, Cảnh Dao nhìn thấy những người hầu cũ, họ vội vàng cúi chào. Một người quản gia già bước ra đón tiếp, ông vừa vui mừng vừa xúc động khi thấy Cảnh Dao và Quân Thụy trở về.
"Tiểu thư, công tử, thật là tốt quá, các vị đã trở lại," ông quản gia vừa nói vừa cúi đầu chào. "Tô phủ đã lâu không có ai chủ trì, nhưng mọi thứ vẫn được giữ gìn cẩn thận, xin các vị cứ yên tâm.
“ Đa tạ tiêu quản gia !”
Nói xong Tô Cảnh Dao và Dương Lâm Phong tiến vào bên trong, ba người kia đã chờ họ từ lâu. Cảnh Dao vừa bước vào thì Tuyết Nghi đã nói :
“ Dao Dao, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lam-ngoc-thu/3645473/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.