Dương Lâm Phong nhìn những trang sách bị xé mất, đôi mày chau lại đầy suy tư. Hắn không chỉ lo lắng về việc tìm ra phương thuốc giải độc mà còn băn khoăn về việc rốt cuộc là kẻ nào đã lấy đi phần quan trọng ấy . Về phía Tô Cảnh Dao, nàng cũng không giấu nổi sự lo lắng đang được thể hiện rõ mồn một trên khuôn mặt, nhưng điều quan trọng nhất trong thời điểm hiện tại là bình tĩnh và suy xét về những chuyện đang xảy ra, nàng trấn tĩnh lại :
“Điện hạ, rõ ràng có kẻ cố ý xé bỏ dược phương. Giờ chúng ta phải làm thế nào?”
“Xem ra, dịch bệnh này chẳng đơn giản như chúng ta đã nghĩ, mà đã có kẻ âm mưu đứng sau, nhất định chúng ta phải tra rõ . Hắn đáp bằng giọng trầm quen thuộc . “ Nhưng về dược phương này giống như chìa khoá để cứu vớt bách tính Thanh Châu ra khỏi cửa tử . Nếu không tìm ra nó thì mọi nỗ lực của chúng ta chẳng khác nào như mò kim đáy bể !”
Cảnh Dao trầm ngâm nhìn xuống cuốn sách trên tay, nàng vẫn không hiểu tại sao lại có ngươi có thể độc ác mà ra tay với bách tính Thanh Châu, khung giọng ngọt ngào của nàng có chút chặn lại bởi không can tâm, nàng hỏi :
“Nhưng mục đích của bọn chúng là gì ?”
“Buộc bách tính Thanh Châu và chúng ta phải chết.”
Không nán lại ở Tàng Thư Các quá lâu, Cảnh Dao và Lâm mang theo cuốn y thư rời khỏi nơi đây .
Về đến Tri Huyện Phủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lam-ngoc-thu/3644614/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.