Bốn người họ sau đó cùng nhau đi đến Xưởng gốm Tĩnh An , nơi đây bị bỏ hoang tận những bảy năm , cỏ cây mọc xum xuê cao ngang thân người , lá cây rơi rụng lâu năm không có người dọn dẹp , gốm sứ thì bị ném tung tóe , vỡ vụn trên đất .
Nghe người ta kể lại , bảy năm trước tất cả người làm thuê trong xưởng gốm Tĩnh An sau một thời gian làm việc đều đột nhiên phát điên , người cường tráng thì không sao nhưng người thân của họ lại trở nên điên điên khùng khùng . Nhiều lang trung đến khám bệnh , đều lắc đầu , không chẩn đoán được là bệnh gì. Án này được giao cho Án Sát Ty phụ trách , cuối cùng vẫn không có chút manh mối nào nên đã dần chìm vào lãng quên. Nhiều người vì quá thống khổ đã chọn cách tự kết thúc cuộc đời .
Đối mặt với một nơi hoang tàn thế này khiến cho Tô Cảnh Dao cảm thấy rùng mình hẳn.Thời gian cả ngày họ lòng vòng như vậy chắc chắn những tên khác đã phát giác được và bỏ chạy từ lâu .
Đám Tô Cảnh Dao đi lại xung quanh lục soát mọi nơi xem có thứ gì khả nghi hay không .
Bỗng nhiên , như thể phát hiện ra gì đó , Kiệt Văn liền gọi ba người họ lại gần .
" Điện hạ , Công tử mọi người lại đây !"
Hắn chạm vào một bình gốm ở trước dàn đồ gốm được phơi gần đó và rồi một mật thất được mở ra . Ở trong đấy tối đen như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lam-ngoc-thu/3618210/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.