* Xoảng *
Tách trà bị ném xuống đất , vỡ ra thành nhiều mảnh , mẻ sứ văng tung tóe . Dương Hạo Nhiên trút giận lên đám nô tài trong phủ Hoàng tử rồi quay sang nói với Phúc Điền Tử với giọng điệu trách móc xen lẫn sự tức giận gần như mất kiểm soát :
" Nói các ngươi theo dõi hắn nhưng mấy ngày nay lại không có tin tức gì ! Hắn đảm nhiệm truy cứu tham ô , ta lại là người biết cuối cùng . Bây giờ bảo các ngươi lấy sổ sách , các ngươi không lấy được lại đánh rơi lệnh bài liên lạc với Quân doanh Thẩm Gia . Đám các ngươi thật là vô dụng ! Một lũ phế vật ! "
Thấy y tức giận , Phúc Điền Tử lập tức quỳ xuống , bộ dạng sợ hãi trả lời :
" Điện hạ nguôi giận , là chúng nô tài thất trách . Nhưng thần đã gửi thư cho Thẩm Thái Sư rồi , nhất định ông ta sẽ nói với Hoàng hậu khuyên Hoàng thượng không cần điều tra nữa . Xin điện hạ thứ tội ! "
Dương Hạo Nhiên ngồi xuống ghế , suy nghĩ một lúc rồi nói :
" Được rồi , ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng , nếu lần này còn không được tích sự gì thì cái mạng chó này của mấy người cũng không cần giữ nữa đâu ! Lui xuống đi , ta muốn yên tĩnh . "
Lúc Phúc Điền Tử đã khuất bóng , từ sau bức bình phong một bóng người bước ra , ôm chầm lấy Dương Hạo Nhiên và nói :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-lam-ngoc-thu/3618201/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.