Chương trước
Chương sau
Hôm nay là ngày hội săn bắn mùa thu diễn ra , từ sáng sớm Tô Cảnh Dao đã bị gọi dậy để chuẩn bị , sau đó đã xuất phát lúc mặt trời mới lấp ló mọc lên .

Cảnh Dao từ lúc xuất phát đã ngủ gật trên xe ngựa , lúc tỉnh dậy đã đến nơi . Khi xuống xe ngựa , Cảnh Dao ngáp dài ngáp ngắn :

" Haizz ... Tại sao phải xuất phát sớm như vậy chứ , không phải nói đến chiều mới bắt đầu đi săn sao , ta còn ngủ đủ nữa . "

" Xuất phát sớm là vì buổi sáng còn phải cùng hoàng thượng cùng mọi người làm lễ cầu cho thiên hạ thái bình , mùa màng bội thu . Đợi lễ xong muội có thể tiếp nghỉ ngơi rồi ." - Tô Quân Thụy bước tới và đáp .

" Được thôi . Mà phụ thân đâu rồi Đại Ca ? " - Tô Cảnh Dao thắc mắc .

" Phụ thân đi chuẩn bị cho buổi lễ rồi . Chúng ta có thể đi vào trong trước . "

" Vậy Đại ca đi vào trước đi . Muội thấy chỗ này không khí trong lành nên đi tản bộ đã rồi sẽ vào trong sau ."

" Vậy được . Muội đừng đi xa quá không lại lạc mất . "

" Muội biết rồi . Huynh vào trước đi , muội đi đây." - Tô Cảnh Dao vừa nói vừa quay lưng rời đi .

Bao quanh doanh trại tổ chức hội săn bắn là một khu rừng , từ trước đến giờ chỉ có những loài động vật nhỏ và hiền lành , sau doanh trại lại có một cái hồ lớn , nước trong veo . Khung cảnh lại hữu tình , cho nên từ lúc Hạ Quốc thành lập , năm nào cũng sẽ đến đây vào mùa thu và mùa xuân để săn bắn .

Dương Lâm Phong cũng đã đến đây từ sáng sớm , sau khi vấn an Hoàng Thượng thì đến khu rừng bên cạnh doanh trại .

" Lục Hoàng tử , người của Tam Hoàng tử đã lén lút đưa một con Hổ vào sâu trong rừng , e rằng con Hổ này nằm trong kế hoạch hãm hại Tứ Hoàng tử . " - Kiệt Văn ( một ám vệ của Dương Lâm Phong ) .

" Không ngờ Tam hoàng huynh lại có dã tâm lớn như vậy . Nếu như vậy , Tứ hoàng huynh không chết thì cũng bị tật vĩnh viễn . Ngươi cứ theo kế hoạch đã an bài , nhớ rằng không được để Tam hoàng tử đạt được mục đích . " - Dương Lâm Phong đáp .

" À Đúng rồi . Lục Hoàng tử còn một chuyện nữa ta bẩm báo ... "

* Xoạt *

" Có người đến , ngươi lui trước đi ." - Dương Lâm Phong ngắt lời .

" Vâng . "

Ngay lúc đó , Tô Cảnh Dao đang đi dạo qua chỗ này .

" Không khí ở đây lại trong lành như vậy . Thật là thoải mái quá đii !! "

Dương Lâm Phong liền cất tiếng :

" Vị cô nương này là ai , sao lại đi qua chỗ này ? "

Tô Cảnh Dao giật mình , quay lưng nhận ra có người , sau khi hồi hồn lại thì chợt nhận ra đây là người lần trước giúp đỡ ở trong con hẽm nọ liền cất tiếng :

" Là ngươi . Ngươi sao lại xuất hiện ở đây ? "

" Thì ra là cô à . Tại sao ta không thể xuất hiện ở đây . Ngược lại ta phải hỏi cô mới đúng ! " -

Dương Lâm Phong đáp.

" Ngươi đừng hỏi ngược lại ta được không . Ta là Tô Cảnh Dao , con gái của Tô Tướng Quân Tô Vĩ Thành ta tất nhiên có thể đến đây rồi . Ngươi thì sao ? "



" Hóa ra là Tô đại tiểu thư . Cô đến được thì ta tất nhiên cũng đến được . Đợi hồi nữa cho sẽ biết ta là ai thôi , ta đi trước đây . " - Dương Lâm Phong đáp.

Dương Lâm Phong nói xong liền quay ngươi rời đi để lại Tô Cảnh Dao vẫn đang chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra :

" Ấy đợi đã.... "

"..."

" Người này cũng thật là .. còn chưa nói rõ mà đã đi rồi . Mà ta cũng đã đi cũng khá lâu rồi nên quay lại thôi ."

Sau đó , Tô Cảnh Dao quay người trở về doanh trại .

***

Quay trở về doanh trại hiện đang rất náo nhiệt , Tô Cảnh Dao vừa quay về liền gặp Tô Quân Thụy . Hắn liền hỏi Tô Cảnh Dao :

" Dao Dao , muội đi đâu vậy . Sao bây giờ mới trở về ? "

" Hehe , Muội chỉ đi dạo xung quanh đây thôi . Sao vậy, muội về bỏ lỡ cái gì rồi sao ? " Tô Cảnh Dao đáp lại.

" Không có , muội đi khá lâu nên ta chỉ là đang đi tìm muội thôi . Nghe nói một lúc nữa sau khi làm lễ xong sẽ có yến tiệc đấy , nhiều món ngon lắm , muội đừng lỡ đấy nhé ! "

Nghe đến đồ ăn hai mắt Tô Cảnh Dao mở to đáp :

" Thật sao , vậy Đại ca tiếp tục bận việc của huynh đi , không cần quản muội đâu . Muội sẽ không bỏ lỡ đâu ."

" Muội đấy , nhắc đến đồ ăn là như thế liền . Vậy thì muội muốn làm gì thì làm , ta đi đây ."

" Được . "

Sau khi Tô Quân Thụy rời đi , Tô Cảnh Dao vừa đi vừa tưởng tượng đến những món ăn đó bất cẩn đụng phải Thẩm Thanh Y .

" Ai ya "

" Ai ya "

" Xin lỗi , Xin lỗi ta thật sự không phải cố ý đâu!! " - Tô Cảnh Dao hốt hoảng .

Thấy vậy , Lưu Vân Trang đứng cạnh Thẩm Thanh Y liền lớn tiếng đáp :

" Đâu ra con nhóc quê mùa vậy , mắt ngươi mù hay sao mà lại đi đứng bất cẩn như vậy , ngươi biết cô ấy là ai không hả !! "

Tô Cảnh Dao vừa mới về kinh thành không muốn đắc tội ai nên liền đáp :

" Vị tỷ tỷ này , thật sự xin lỗi , lúc nãy là ta bất cẩn rồi , mong tỷ tỷ thứ lỗi . " - nói xong Tô Cảnh Dao liền muốn rời đi ngay nhưng lại bị Thẩm Thanh Y chặn lại :

" Như vậy đã muốn đi rồi sao . Ngươi thật là không biết lý lẽ mà ."

" Tỷ tỷ , xin lỗi ta cũng xin lỗi rồi . Chúng ta không quen biết gì hà cớ gì phải làm khó nhau như thế !" - Tô Cảnh Dao đáp.



" Ta cũng không muốn làm khó ngươi . Ngươi đụng phải ta rồi thì phải làm nô tì cho ta một tháng chứ ! " - Thẩm Thanh Y nói .

Tô Cảnh Dao cười khinh bỉ đáp lại :

" Này tỷ tỷ , tại sao ta phải đồng ý chứ , tỷ nghĩ tỷ là ai vậy , ta cũng xin lỗi rồi , hai chúng ta đường ai nấy đi nhé ."

Lưu Vân Trang ngăn cản không cho Tô Cảnh Dao rời đi :

" Này , bảo cô quê mùa thì quả thật không sai , đến Thẩm Thanh Y Thẩm Đại Tiểu Thư mà ngươi cũng không biết Hahaha "

" Ta là Thẩm Thanh Y , cháu gái của Thẩm Cao Thẩm Thái Sư , cô cô là Đương triều Hoàng Hậu , cho nên , ngươi bắt buộc phải đồng ý . " - Thẩm Thanh Y huênh háo đáp .

" Ồ , thì ra là Thẩm Đại Tiểu Thư , ta trước đây thật sự cũng không biết hai vị tỷ tỷ là ai , nhưng mà bây giờ ta cũng sẽ không đồng ý đâu . Ta không có thân phận lớn như tỷ nhưng ta vẫn có lòng tự trọng . Mong tỷ không ép ta nữa . "

" Cô.. " - Lưu Vân Trang vừa nói vừa đưa tay lên định tát Tô Cảnh Dao .

Bỗng có một người ngăn lại .

" Đại .. Đại Công Chúa .." - Lưu Vân Trang nói lắp bắp .

" Bái kiến Đại Công Chúa . " - Tô Cảnh Dao và Thẩm Thanh Y đồng thanh .

" Ay ya , mấy người có thời gian rảnh rỗi bắt nạt người khác như vậy không bằng về nhà tu tâm dưỡng tĩnh đi , suốt ngày làm càn , thật ồn ào . Cả cô nữa Thẩm Thanh Y lai lịch của cô lớn chừng nào mà suốt ngày cứ đi khoe khắp nơi vậy , thật không ra thể thống gì ! " - Dương Ngọc Ninh đáp .

" Ngọc Ninh Công Chúa , dù sao hai chúng ta vẫn là biểu tỷ muội , sao muội có thể bênh người ngoài chứ ! " - Thanh Thanh Y hậm hực.

" Cái gì mà tỷ muội , ta chẳng thèm làm tỷ muội với người như cô đâu hứ ! "

Bỗng từ xa , Tiếng của Mama tổng quản cất lên :

" Gì mà ồn ào thế , giờ lành đến rồi mau đi chuẩn bị để làm lễ đi "

Thẩm Thanh Y lườm Tô Cảnh Dao nói :

" Ta nể tình Công chúa điện hạ bỏ qua cho cô lần này , lần sau ta sẽ không tha cho cô đâu . "

Nói xong Thẩm Thanh Y liền quay người rời đi .

Sau khi Thẩm Thanh Y rời đi Ngọc Ninh Công chúa quay sang nói với Tô Cảnh Dao :

" Cô không cần sợ , Tính cách Thẩm Thanh Y là như thế . Cô tên là gì ? "

Tô Cảnh Dao đáp :

" Bẩm Công Chúa , ta tên là Tô Cảnh Dao , người gọi ta Dao Dao là được rồi ! Công chúa giúp đỡ ta thì hai chúng ta từ nay sẽ là bạn rồi "

" Được , Dao Dao , ta tên Dương Ngọc Ninh , từ nay cô là bạn của ta , ta sẽ bảo vệ cô ! "

" Thật ra , Công chúa không cần bảo vệ ta đâu , ta cũng biết chút võ thuật , bọn họ không làm gì được ta đâu , Hehe . "

" Được " - Dương Ngọc Ninh đáp .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.