Đinh Hành Mộc nói:
- Nhớ mười tám năm trước tiểu tử ngươi chưa mọc ra ta từng ôm ngươi, bây giờ lớn như vậy rồi. Ha ha ha ha ha ha! Khi ta nghe tam ca nói ngươi còn sống thì suýt hưng phấn muốn điên, không uổng là nam nhi của Đinh gia ta, hổ tử của dại ca. Chỉ có trải qua mưa gió mới trưởng thành nam tử hán!
Đinh Hạo tươi cười, lòng cảm động.
Đinh Hành Mộc khẽ thở dài:
- Hài tử, mấy năm nay khiến ngươi chịu khổ, ta làm thúc thúc thật xấu hổ, không thể chăm sóc ngươi...
Đinh Hành Họa cười to bảo:
- Được rồi lão tứ, đừng nhắc chuyện xưa nữa, tất cả đã qua. Ngụy Thần Đế mất, ngôi đế sắp trở vào tay Đinh gia ta, mọi chuyện đều qua. Ngươi đó, sau này bồi thường Hạo nhi là được. Sao tứ thúc nhà ngươi đến không mang lễ gặp mặt gì, tay không đến sao?
Đinh Hành Mộc cười khổ nói:
- Tam ca cũng biết mấy năm nay ta sa sút, không bằng ngươi, làm gì có thứ tốt nào? Hưm, vậy đi, hổ phù này tặng Hạo nhi xem như làm lễ gặp mặt, trong tay ta chỉ có thứ này đáng giá.
Đinh Hành Mộc nói rồi xòe tay ra, một hồ phù hoàng kim bay hướng Đinh Hạo.
Đinh Hành Họa giật mình kêu lên:
- Ngươi... Lão tứ bỏ vốn gốc, nỡ giao ra hổ phù Lăng Vân vệ? Đây là năm xưa... Là lực lượng cuối cùng trong tay ngươi. Không có Lăng Vân vệ thì ngươi thật sự thành vương gia thùng rỗng.
Đinh Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2926971/chuong-1452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.