Chương trước
Chương sau
Nên biết lúc trước Đinh Hạo sợ dấu vết cuối cùng của Lâm Tín, Lý Tàn Dương biến mất khỏi thế giới nên dùng thần thông Thắng Tự Quyết ôn nhuận, bảo vệ hai đoạn dao động ý thức. Đinh Hạo cẩn thận lưu trữ hai đoạn ngắn ý thức của Lâm Tín, Lý Tàn Dương, bảo đảm trong mấy chục năm không tan biến. Hai đoạn ngắn ý thức của Lâm Tín, Lý Tàn Dương không thể nào biến mất trong thời gian ngắn như vậy.

Vấn đề nằm ở đâu?

Đinh Hạo suy nghĩ giây lát, chú ý vào thần khí Luân Hồi Thiên Bàn.

Đồ vật trong thức hải chỉ có thần khí Luân Hồi Thiên Bàn là Đinh Hạo không thể khống chế nó. Thần khí kỳ lạ thường không nghe Đinh Hạo khống chế làm chuyện lạ lùng, có mấy lần cướp đồ ăn từ miệng đại ma vương Tà Nguyệt, kiêu kỳ đến không biên giới.

Không lẽ hàng này lén nuốt hai đoạn ngắn ý thức của Lâm Tín, Lý Tàn Dương sao?

Đinh Hạo sợ hết hôn.

Đùa sao? Nếu thần khí Luân Hồi Thiên Bàn nuốt mất hai đoạn ngắn ý thức của Lâm Tín, Lý Tàn Dương có khác gì hai người vĩnh viễn không siêu sinh, đã khi nào thấy hàng nào phun ra đồ trong miệng?

Khi Đinh Hạo sắp nổi khùng, có lẽ cảm giác hắn kích động quá nên thần khí Luân Hồi Thiên Bàn khẽ rung rinh. Chớp mắt thần khí Luân Hồi Thiên Bàn tỏa ánh sáng kỳ lạ, ánh sáng trướng to trong thức hải của Đinh Hạo biến thành sáu cánh cửa ánh sáng cao trăm thước, rộng hơn hai mươi thước.

Chuyện gì nữa?

Đinh Hạo giật nảy mình.

Lúc này một một cánh cửa ánh sáng bắn ra ánh sáng kỳ lạ như dậy sóng trong thức hải. Sóng ập đến, Đinh Hạo cảm thấy mắt hoa lên, thức hải tối sầm xuống. Đinh Hạo mất khống chế cơ thể, lơ lửng như bước vào đường hầm thời không.

- Cha nó, tên này định giết chủ sao?

Đinh Hạo câm nín với thần khí Luân Hồi Thiên Bàn.

Sau đó Đinh Hạo mất ý thức.

* * *

Có lẽ rất lâu hoặc chỉ một chớp mắt, khi Đinh Hạo thấy rõ mọi thứ thì ngây người sau đó yên tâm.

Không ngờ đến địa ngục đạo.

Lần này thần khí Luân Hồi Thiên Bàn đưa Đinh Hạo vào địa ngục đạo đã rất lâu hắn không đi. Trên bầu trời là đám mây đen âm trầm, nặng nề. Trong không khí di chuyển hơi thở tử vong, cô đơn. Ánh sáng tối tăm, mặt đất bao a đen thui. Một con sông lớn chảy xiết không có thanh âm lao ra xa. Quỷ hồn rậm rạp trôi trong sông.

Cách Đinh Hạo đến địa ngục đạo lần này khác hẳn với hai lần trước.

Hai lần trước là Đinh Hạo hôn mê, trạng thái thần hồn bị truyền tống đến địa ngục đạo. Lần này Đinh Hạo tỉnh táo bị đưa vào địa ngục đạo. Nên biết tu vi hiện giờ của Đinh Hạo là song mạch lục khiếu Võ Thần cảnh, sức chiến đấu ngang ngửa cao giai thần cảnh. Đưa mắt toàn Tuyết Châu thậm chí Bắc Vực người đấu ngang với Đinh Hạo chỉ đếm trên đầu ngón tay, vậy mà thần khí Luân Hồi Thiên Bàn nhẹ nhàng truyền tống hắn đến địa ngục đạo.

Loại uy lực này nghe lạnh sống lưng.

Từ mặt nào đó thì thần khí Luân Hồi Thiên Bàn đã thoát khỏi phạm trù thần khí, nó càng giống với thứ tiên khí. Tầng bí hiểm trên người thần khí Luân Hồi Thiên Bàn càng lúc càng đậm, giờ Đinh Hạo không dám đối xử với nó như thần khí bình thường. Thần khí Luân Hồi Thiên Bàn như vật sống có suy nghĩ.

Đinh Hạo hơi thử nghiệm.

Đinh Hạo phát hiện giống như hai lần trước, hắn có năng lực không gì sánh bằng. Lòng máy động là Đinh Hạo có thể vượt qua ngàn vạn dặm như thể là chúa tể của địa ngục đạo, tùy ý điều khiển mọi thứ ở đây.

Đinh Hạo quát:

- Tần Quảng Vương Tưởng ở đâu?

Thanh âm ẩn chứa lực lượng pháp tắc vô tận vang vọng trên không trung địa ngục đạo.

Vù vù vù vù vù!

Bầu trời ầm vang, tia chớp trắng chấn động thiên địa, như rắn bạc múa, cực kỳ xinh đẹp. Từng luồng sáng trắng chớp lóe dã đến trước mặt Đinh Hạo, ánh sáng thu lại biến thành một người cao to vạm vỡ, mặc áo giáp, da nâu chắc khỏe.

- Tần Quảng Vương Tưởng, tham kiến chủ nhân.

Nam nhân quỳ một gối trong không trung, biểu tình kích động, chính là Tần Quảng Vương Tưởng người thứ nhất Đinh Hạo sắc phong làm thập điện diêm la.

- Bình thân.

Đinh Hạo phất tay, lực lượng dịu dàng nâng Tần Quảng Vương Tưởng dậy. Đinh Hạo quan sát kỹ thấy từ lần trước hắn đi thực lực của Tần Quảng Vương Tưởng lại tăng lên, đã đến trình độ nửa bước thần cảnh. Thân hình mờ ảo của Tần Quảng Vương Tưởng càng ngưng tụ, không khác gì người bình thường.

Xem ra mấy ngày nay Tần Quảng Vương Tưởng tu luyện rất thuận lợi.

Trước mặt Đinh Hạo mọi tình huống cơ thể Tần Quảng Vương Tưởng không che giấu được. Lúc trước Đinh Hạo ban roi tia chớp cho Tần Quảng Vương Tưởng sắp bị gã tế luyện hoàn toàn, dung hợp cùng bản thể, hấp thu lực lượng trong thiên địa địa ngục đạo biến càng cường đại hơn, có thể uy hiếp cường giả thần cảnh trung giai.

Điều này làm Đinh Hạo giật nảy mình.

Tốc độ tăng thực lực của này còn trên cả Đinh Hạo, quá mức kinh thế hãi tục.

Nhưng Đinh Hạo nhanh chóng nhận ra một mặt vì Tần Quảng Vương Tưởng là cường giả cổ đại giữ lại thần hồn, cách tu luyện quỷ tu giúp gã từng bước hồi phục thực lực ngày xưa. Mặt khác là lực lượng này chỉ có thể thi triển trong địa ngục đạo, rời khỏi đây thì Tần Quảng Vương Tưởng và roi tia chớp không có sức mạnh đó.

Tần Quảng Vương Tưởng cung kính nói:

- Đã lâu chủ nhân không giáng xuống, bây giờ địa ngục đạo thay đổi nhiều. Mọi thứ phát triển theo ý tưởng lúc trước của chủ nhân, thần điện thập điện diêm la đã xây dựng xong, có ngàn quỷ sứ làm việc. Mọi quỷ hồn qua Nghiệt Kính Đài đều đăng ký trong sách Quỷ Sứ Lục.

Đinh Hạo cười gật đầu.

Lòng Đinh Hạo máy động, hai người đi tới bên trên sông vong xuyên, phía trước là Nghiệt Kính Đài. Trên Nghiệt Kính Đài cao ngất đâm mây thần kính chiếu ánh sáng xuóng sông phân biệt thiện ác, phân loại quỷ hồn đưa vào dòng nước khác nhau trôi đi xa. Trên Nghiệt Kính Đài có ngàn quỷ sứ đen ngày đêm làm việc.

Những quỷ sứ này là Tần Quảng Vương Tưởng lựa chọn thiện hồn từ vô số quỷ hồn, ban cho cách tu luyện tránh cho đau khổ địa ngục, thấy hy vọng rời biển khổ. So với những quỷ hồ ngơ ngẩn chịu khổ trong sông vong xuyên thì đám quỷ sứ may mắn biết bao.

Tần Quảng Vương Tưởng báo cáo:

- Đoạn thời gian này số lượng quỷ hồn bơi trong sông vong xuyên có tăng không giảm. Một ngàn quỷ sứ luân phiên làm việc mới miễn cưỡng phán xử xong. Thuộc hạ từng muốn đi đầu nguồn sông vong xuyên nhìn xem, ai ngờ với tu vi của thuộc hạ nhưng không thể tìm ra đầu nguồn.

Đinh Hạo gật đầu, nói:

- Ngươi không cần lo cho chuyện này.

Địa ngục đạo và thần khí Luân Hồi Thiên Bàn có liên quan, bây giờ Đinh Hạo chưa biết bí ẩn trong Luân Hồi Thiên Bàn. Tuy thực lực của Tần Quảng Vương Tưởng tăng nhanh nhưng gã là sinh linh trong địa ngục đạo, bị pháp tắc thế giới này trói buộc, không thể tìm ra áo nghĩa căn nguyên.

Đinh Hạo hỏi:

- Gần đây có chuyện gì xảy ra không?

Tần Quảng Vương Tưởng vội nói:

- Ta đang định báo cáo với chủ nhân, hôm nay trong địa ngục đạo có một việc lạ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.