Người bình thường mà như Chu Phàm đã xỉu từ lâu, gã vẫn cố chống, kiên cường hỏi kết quả.
Trưởng lão ngoại môn thầm thở dài, không nhẫn tâm nhưng làm theo quy tắc tông môn, lắc đầu, nói:
- Ngươi... Tuy rằng ta rất khâm phục nghị lực của ngươi nhưng thách tích thi trước đó quá kém. Tu luyện võ đạo nghị lực không phải nhân tố quyết định, cho nên... Cho nên hầu như không vào tông môn được.
Trưởng lão ngoại môn nói câu này làm mọi người kêu lên tiếc thương.
Thiếu niên gầy đen Chu Phàm như bị sét đánh, ngây ra như phỗng, mất hết sự sống, hóa đá.
Hai dòng lệ chảy dài trên mặt thiếu niên gầy đen.
Chu Phàm như dã thú gầm rống trong cổ họng, lầm bầm thanh âm chỉ bản thân nghe thấy.
Thiếu niên gầy đen vô cùng tiếc nuối nói:
- Phụ thân, mẫu thân, thực xin lỗi, Tiểu Phàm... Tiểu Phàm vẫn... Thất bại... Ta...
Đôi mắt đốt cháy ngọn lửa vụt tắt ánh sáng.
Hai tay thiếu niên gầy đen chống người, từng chút một bò ra trận pháp như cái xác biết đi.
Thiếu niên nho nhã bất nhẫn cầu tình:
- Cái này... Trưởng lão không thể thương tình được sao? Vị tiểu huynh đệ này một lòng hướng đạo.
Thư sinh Mộc Thiên lên tiếng:
- Đúng vậy! Trưởng lão, ta cũng cảm thấy Chu huynh đệ nghị lực kinh người, nhược thị bỏ qua, thật sự rất đáng tiếc.
Trưởng lão ngoại môn thở dài, lắc đầu, nói:
- Mấy cuộc thi là tông chủ đặt quy tắc, nhiều năm qua nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2926925/chuong-1430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.