Mãi khi đám người Đinh Hạo biến mất phương xa, thanh niên mặc nho phục trắng khẽ thở dài.
Ánh mắt thanh niên mặc nho phục trắng mờ mịt, lạc longx dời khỏi tấm lưng Đinh Hạo quay sang nhìn bàn vẽ trước mắt. Thanh niên mặc nho phục trắng nhấc bút nhưng không biết nên đặt xuống ở đâu. Tờ giấy trắng chỉ có tấm lưng Đinh Hạo, là cảnh tượng đám người cường giả thần cảnh rời đi. Thanh niên mặc nho phục trắng không có linh cảm vẽ bối cảnh khác.
Thanh niên mặc nho phục trắng Thiên Họa Ám Sử khẽ thở dài:
- Nhấc bút vẽ khắp thương sinh, múa bút chúa tể thiên hạ... Người đã mất... Ta... Không còn là ta.
Ánh mắt thanh niên mặc nho phục trắng dao động.
Bỗng nhiên thanh niên mặc nho phục trắng vung tay, bức tranh bị xé rách thành từng mảnh bươm bướm hấp hối bay tứ tán. Bàn vẽ thanh đồng biến thành đốm sáng biến mất trong lòng bàn tay thanh niên mặc nho phục trắng, bút vẽ cũng mất.
Trước mặt thanh niên mặc nho phục trắng là hoa viên tựa tiên cảnh, những linh thú, nước chảy quanh co, đá lởm chởm, cỏ cây, những cảnh đẹp mọi người đều thấy trừ Đinh Hạo ra cùng với bức tranh bị xé rách tất cả tan vỡ, biến mất. Khói đen tán đi, nơi này trở thành nơi đầy cát bụi, hoang vắng, hẻo lánh.
* * *
Lối vào sơn mạch, đám người Đinh Hạo một lần nữa gặp đại quân Thần Đình phương đông.
Số lượng đại quân Thần Đình phương đông không nhiều nhưng toàn là quân tinh nhuệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2926873/chuong-1401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.