Chương trước
Chương sau
Điều khiến các tài tuấn trẻ tuổi trong hoa viên Thiên phủ khó thể chấp nhận. Bình thường Mạc Hoàng Phẩm là thần linh cao cao tại thượng không thể chiến thắng trong lòng bọn họ, dù họ có cố gắng cỡ nào, được cơ duyên gì đều không đuổi kịp bước chân của thiên tài này. Bọn họ vững tin cho rằng Mạc Hoàng Phẩm nhất định là thượng cổ thiên thần chuyển thế!

Nhưng bây giờ thần thoại võ đạo thế hệ trẻ Thiên phủ bị đánh nát.

- Ta cũng đến thử!

Gió mạnh lại nổi lên, một thanh niên tuấn tú, khôi ngô khác xuất hiện, đạp bước trong không trung. Bàn tay thanh niên xòe ra, một con Thiên Dực Côn Bằng biến ra, sà xuống, khí thế hung ác cuồn cuộn muốn nuốt Đinh Hạo.

Một trong tứ đại công tử, Doãn Ly Sinh của Doãn gia.

- Ngươi cũng không được.

Đinh Hạo không thèm ngẩng đầu, tung cú đấm.

Thiên Dực Côn Bằng rít gào, lông chim bay đầy. Thiên Dực Côn Bằng trực tiếp bị chấn nát.

Đây là bản mệnh huyễn thú chứ không phải Thiên Dực Côn Bằng chân thân.

Doãn Ly Sinh ho ra máu, bay ngược ra ngoài.

Lại một thiên tài võ đạo Thiên phủ thua, thua còn rõ ràng hơn Mạc Hoàng Phẩm.

Mọi người chết lặng. Hôm nay là ngày nhục nhã nhất Thiên phủ, các thiên kiêu cao cao tại thượng bị người giẫm nát tôn nghiêm, mọi ánh sáng bị một người che giấu. Tất cả phải cúi đầu trước mặt thanh niên áo xanh vải thô này.

Tứ đại công tử Thiên phủ có ba người đều thua.

Đinh Hạo quát to:

- Mạc Hoàng Thiên Linh, vẫn không chịu ra sao? Nếu ngươi làm con rùa rút đầu thì đừng trách ta đại khai sát giới, chém chết thiên tài của Mạc Hoàng thế gia ngươi!

Sát khí sục sôi, trong mắt Đinh Hạo lộ rõ mất kiên nhẫn.

Phía xa.

Mạc Hoàng Thiên Linh chậm rãi đi tới.

Mặt Mạc Hoàng Thiên Linh lạnh lùng nói:

- Đinh Hạo tiểu hữu có ý gì? Mạc Hoàng thế gia ta từ đầu đến cuối dùng lễ đãi ngươi, mời ngươi tham gia phong vân hối không ngờ ngươi thế nhưng rắp tâm hại người, đại náo Thiên phủ. Ngươi có ý đồ gì?

Mạc Hoàng Thiên Linh dù gì là cường giả thần cảnh nổi danh lâu năm, lực lượng sâu không lường được. Ngay khi Mạc Hoàng Thiên Linh xuất hiện thì ánh lửa bạc đốt cháy quanh thân lão tràn khắp thiên địa, tiêu trừ khí thế của Đinh Hạo.

Người tứ đại thế gia bên dưới cảm giác áp lực nghẹt thở biến mất, thở hổn hển, thần kinh căng thẳng thả lỏng.

Đinh Hạo cười to bảo:

- Lão già, ta lười chơi đánh đố với ngươi, rốt cuộc là chuyện gì thì trong lòng ngươi rõ ràng hơn ta, đừng vòng vo nữa! Nói thẳng đi, Mạc Hoàng Thiên Xu bị các ngươi nhốt ở đâu? Còn Mạc Hoàng Thiên Cơ, ta muốn gặp Mạc Hoàng Thiên Cơ!

Mạc Hoàng Thiên Linh biến sắc mặt, hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi đang nói gì? Ta không biết, đó là chuyện của Mạc Hoàng thế gia, sao có thể cho phép ngươi nhúng tay?

Mặt Đinh Hạo sa sầm thẳng thắn nói:

- Ta đến đây là tìm một thiếu nữ tên Đinh Khả Nhi, kêu nàng ra gặp ta thì mọi chuyện dễ nói. Nếu các ngươi cứ đẩy tới đẩy lui, thử thách sự kiên nhẫn của ta thì đừng trách ta xuống tay vô tình, khiến Thiên Chi đảo này thành địa ngục Tu La!

Trải qua nhiều chuyện mài mòn kiên nhãn của Đinh Hạo.

Bây giờ Đinh Hạo đã khẳng định Mạc Hoàng thế gia làm gì với Đinh Khả Nhi nên mới lo lắng, che giấu điều gì.

Chính lúc đó...

Một thanh âm lạnh lùng kiêu ngạo vang lên:

- Hừ! Thật lớn lối, ngu xuẩn! Ta muốn nhìn xem một hậu bối vô danh nhà ngươi làm gì được Thiên Chi đảo ta?

Ánh sáng hư không vặn vẹo, một lão nhân tóc trắng mặt hồng hào, huyết khí như biển xuất hiện.

Đám đệ tử, trưởng lão Xuất Vân thế gia bên dưới reo hò.

Người Xuất Vân thế gia cung kính quỳ trên mặt đất, cao giọng hô to:

- Bái kiến thái thượng trưởng lão.

Người Xuất Vân thế gia sùng kính như thấy thần linh, có thể thấy lão nhân tóc trắng mặt hồng có uy vọng rất cao.

Tim Đinh Hạo đập nhanh.

Lại một cường giả thần cảnh thật sự, chắc là lão quái vật của Xuất Vân thế gia.

Lão nhân tóc trắng mặt hồng mắt lóe tia sáng, âm trầm nói:

- Người trẻ tuổi làm việc đừng quá huênh hoang, không hiểu biết kính già yêu trẻ. Cánh chưa cứng cáp đã hiếu sát như vậy, chờ khi ngươi lớn chẳng phải là trở thành đại ma vương, diệt cả thiên hạ sao?

Đinh Hạo không chút khách sáo hỏi:

- Lão là ai?

- Ha ha ha ha ha ha! Đã lâu không ai dám nói chuyện với ta như vậy, xem ra thế nhân đã quên uy danh của Xuất Vân Thiên Thương ta.

Lão nhân tóc trắng mặt hồng thở dài, trong mắt có dây xích minh văn chảy xuôi, lực lượng sinh tử tản ra.

Lão nhân tóc trắng mặt hồng nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo, nói:

- Chàng trai, trả thanh đồng tiên thạch lại cho ta, đi Xuất Vân pHong của Xuất Vân thế gia ta diện bích tư quá trăm năm sẽ tha cho ngươi khỏi chết.

Đinh Hạo cười khinh thường nói:

- Xuất Vân Thiên Thương?

Đinh Hạo không chút nhường bước nói:

- Chưa nghe nói qua. Thời đại bây giờ đã thay đổi, ngươi đã quá già, thời đại của các ngươi qua rồi. Thông minh thì nên chịu già, đừng can thiệp vào, chọc thị phi. Coi chừng chút danh tiếng cả đời chôn vùi, xương già cũng mất.

- Ngươi... Càn rỡ! Cái miệng thật đanh đá, hôm nay ngươi có chắp cánh cũng khó thoát!

Vốn tâm tình Xuất Vân Thiên Thương bình tĩnh bị Đinh Hạo kích thích nổi giận, lạnh lùng cười:

- Tiểu tạp chủng, ngươi tìm cô nương kia đúng không? Xuống âm phu tìm đi, lão phu đưa ngươi và nàng gặp nhau!

Đinh Hạo nghe vậy tim rung lên.

Giọng Đinh Hạo run run:

- Lão già, ngươi nói cái gì? Đinh Khả Nhi... Làm sao?

Dù Đinh Hạo đối diện tất cả cao thủ, cường giả Thiên Chi đảo bao vây cũng chưa từng biến sắc, nhưng lúc này hắn hoảng hốt.

Xuất Vân Thiên Thương cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Con yêu nữ trời sinh làm phản, trong hoa viên Thiên phủ này bị đánh thành thịt nát, hình thần đều diệt. Tiểu bối, ngươi muốn tìm nàng thì xuống địa ngục đi!

Đầu óc Đinh Hạo ù vang như có pháo nổ.

Đinh Hạo không thể tin điều nghe thấy.

Muội muội chết rồi?

Muội muội chết thật?

Không thể nào!

Đinh Hạo quát to:

- Ngươi lừa ta!

Đinh Hạo như phát điên, tóc đen rậm tựa lửa bay trong gió, mắt hắn bắn ra đao quang kiếm ý. Người Đinh Hạo phát rađao kiếm ngân vang trong thiên địa.

Xuất Vân Thiên Thương thấy vậy càng đắc ý, lạnh lùng cười:

- Như thế nào? Yêu nữ đó là người thân của ngươi? Ha ha ha ha ha ha! Đáng tiếc, ngươi đến chậm. Nhưng chết ở nơi nàng đã chết thì ngươi cũng có thể nhắm mắt.

- Khả Nhi sẽ không chết, lão già, dám gạt ta? Ta muốn ngươi chết!

Đinh Hạo có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, lắc người đánh vào Xuất Vân Thiên Thương.

Kiếm ý tăng vọt.

Xuất Vân Thiên Thương tức giận hừ lạnh một tiếng:

- Hừ! Tiểu bối muốn chết!

Xuất Vân Thiên Thương tung cú đấm nghênh đón, tu vi huyền khí của lão cao hơn Đinh Hạo mấy cảnh giới, làm sao chịu tránh né?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lực lượng khủng bố nổ tung.

Đinh Hạo bay ra ngoài, khóe môi tràn máu.

Dù sao cách biệt thực lực, mấy tháng nay Đinh Hạo lên đến đỉnh song mạch cửu khiếu Võ Thánh cảnh tương đương với nửa bước thần cảnh. Đinh Hạo lĩnh ngộ kiếm ý, đao ý, thiên địa đại thế, sức chiến đấu thẳng hướng Võ Thần cảnh nhưng tu vi huyền khí vẫn kém hơn một chút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.