Đừng để hắn trốn.
Doãn Tuệ bụm mặt, nghiến răng nói:
- Tiểu tạp chủng, hôm nay không ai cứu ngươi được. Ta muốn ngươi và mỗi người bên cạnh ngươi đều chảy khô máu, kêu gào bảy ngày bảy đêm mới chết.
Nạp Lan Du Hiệp cười toe toét chỉ vào đám người Doãn Tuệ, Xuất Vân Bái:
- Ha ha ha ha ha ha! Ngu... Ngu...!
Hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương hơi so núp sau lưng Lý Y Nhược, nắm chặt tay nàng.
Đinh Hạo nhìn lướt qua một vòng thấy Bá Thiên thiếu gia trốn trong đám người, còn có Mạc Hoàng Anh núp sau núi đá.
Đinh Hạo nở nụ cười.
- Nếu vậy thì...
Đinh Hạo duỗi lưng, cười nói với hai người che trước mặt mình:
- Các ngươi xui thật.
Xuất Vân Bái ngẩn người:
- Cái gì?
Chớp mắt Đinh Hạo lắc người như u linh. Mọi người chưa kịp phản ứng thì Xuất Vân Bái đã bị Đinh Hạo chộp lấy, không có cả cơ hội giãy dụa.
Các cao thủ Xuất Vân thế gia phản ứng lại nhưng đã muộn.
Có người rống to:
- Thả thiếu gia nhà ta ra, ngươi muốn làm cái gì?
Xuất Vân Bái cũng lấy lại tinh thần, tức giận quát:
- To gan, ngươi dám... Mau buông ta ra, nếu không thì Xuất Vân thế gia tuyệt đối không tha cho ngươi!
Đinh Hạo khinh miệng cười khẩy nói:
- Ngu xuẩn.
Đinh Hạo bóp đầu Xuất Vân Bái tát mấy bạt tai, đánh gã hao mắt ù tai, hàm răng rụng hết.
Đinh Hạo nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2926769/chuong-1350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.