Chương trước
Chương sau
Đinh Hạo đánh ra cú đấm, kiếm ý bộc phát.

Ảo ảnh trước mặt Đinh Hạo bị đánh nát.

- Thân giả? Một thân giả có lực lượng, hơi thở gần giống y như bản thể, thú vị.

Đinh Hạo lù lù bất động, khí thế như biển đứng yên tại chỗ. Ảo ảnh đao kiếm lượn lờ quanh thân Đinh Hạo, có khí thế vô địch. Mặc kệ quỷ ảnh xông pha thế nào đều bị ảo ảnh đao kiếm chém nát hết.

Đây là lần đầu tiên Đinh Hạo dùng kiếm ý, đao ý nghênh địch từ sau khi hiểu được thế.

Dù đối diện cường địch như Lý Mục Vân, Đinh Hạo không cần sử dụng thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết cũng hoàn toàn áp chế gã.

Kiếm ý, đao ý, thế kết hợp lại gần như vô địch, có khí thế nhất đao nhất kiếm phá vạn pháp.

Đinh Hạo thầm nghĩ:

- Đây mới là uy lực thật sự của kiếm ý, đao ý. Lúc trước ta lĩnh ngộ, vận dụng kiếm ý, đao ý còn rất nông cạn. Kiếm ý, đao ý thật sự không phải dùng đao kiếm thúc giục mà một ý niệm đao kiếm sinh ra, không chỉ đôi tay mà hai chân, mỗi vị trí trên cơ thể đuề có thể phát ra công kích sắc bén nhất, liên miên không dứt, thẳng tiến tới trước, hoàn toàn áp chế đối thủ.

Đinh Hạo không ngừng lĩnh ngộ trong chiến đấu.

Vù vù vù vù vù!

Kiếm quang bắn ra, lại một ảo ảnh Lý Mục Vân bị đánh nát.

Bốn phía còn khoảng sáu, bảy chục ảo ảnh Lý Mục Vân giống y như đúc.

Đinh Hạo đứng tại chỗ thủ thế.

Đinh Hạo quan sát kỹ phát hiện mỗi lần chỉ có một ảo ảnh công kích, sau khi bị đánh vỡ thì ảo ảnh Lý Mục Vân tiếp theo mới tấn công. Cái này phù hợp với thực lực Lý Mục Vân. Nếu gần trăm ảo ảnh đều có lực công kích y hệt bản thể Lý Mục Vân, lại còn cùng nhau công kích thì quá khủng bố, là thần thông vô địch.

Đinh Hạo nhanh chóng tìm ra manh mối, thầm nghĩ:

- Những ảo ảnh này gần như thân giả, không có linh hồn điều khiển nên không thể công kích.

Lý Mục Vân dùng bp nào đó thúc giục thân giả, mỗi lần chỉ điều khiển được một cái.

Quanh người Đinh Hạo rậm rạp ảo ảnh, mỗi một Lý Mục Vân nhìn như hư ảo nhưng tùy thời bộc phát công kích, quỷ thần khó lường, có chút bất ngờ không kịp đề phòng, khá là rắc rối.

Tuy nhiên...

Đinh Hạo hét to một tiếng:

- Nếu không biết lần tới là thân giả nào công kích thì phá hủy hết!

Kiếm ý, đao ý vô tận phát ra, gió giật mưa rào lại hiện, mỗi giọt mưa là một lũ kiếm ý, mỗi một cơn gió là một luồng đao ý.

Vù vù vù vù vù!

Chớp mắt vô số thân giả Lý Mục Vân quanh người Đinh Hạo bị kiếm ý, đao ý xuyên qua, như bong bóng vỡ tan.

Công kích bình thường khó mà đánh bại thân giả nhưng chúng tan biến trước kiếm ý, đao ý.

Cùng lúc đó, Đinh Hạo vụt xoay người tung cú đấm.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Nắm đấm đánh vào hư không, không trung gợn sóng lăn tăn. Thân hình Lý Mục Vân như màn chiếu phòng tối trong phim nhựa dần lộ ra. Hai tay Lý Mục Vân như vuốt quỷ kiềm nắm đấm của Đinh Hạo.

Lý Mục Vân đã mất ưu thế nhanh nhẹn, ngay mặt đối kháng đao ý sắc bén của Đinh Hạo thì gã không có cơ may thắng.

- Phụt.

Lý Mục Vân hộc máu, một lần nữa bay ra ngoài.

Trận chiến này làm Lý Mục Vân rất bực mình.

Thần thông của U Minh Quỷ tông rất quỷ bí, cường đại, có ngàn vạn diễn hóa. Nếu không như vậy U Minh Quỷ tông đã chảng có uy danh hiển hách trên Thần Ân đại lục. Nhưng gặp đối thủ như Đinh Hạo, kiếm ý, đao ý lù khù vác cái lu chạy, phá mọi hư vong khiến thần thông của Lý Mục Vân vô dụng, trời sinh bị khắc chế.

Đinh Hạo nhanh như chớp bám theo, lại tung cú đấm.

Kiếm ý hàn băng bộc phát.

Nhưng lúc này...

Một tiếng thở dài vang bên tai mọi người:

- Ài, Đinh sư huynh, xin hãy nương tay.

Thanh âm tiêu điều, hờ hững như người có nhiều chuyện đau buồn khẽ thở dài bên tai ngươi.

Mọi người trong quảng trường cảm giác lòng buồn bã, thấy đời không còn gì vui.

Vài cường giả tuyệt đối cắn đầu lưỡi nhanh chóng tỉnh táo lại, thầm kinh ngạc là thần thánh phương nào mà chỉ một tiếng thở dài đã ảnh hưởng nỗi lòng mọi người?

Đinh Hạo nhíu mày, rút tay lại, lùi ra sau.

Trong khoảnh khắc này Lý Mục Vân bắt giữ chiến kỹ hiếm có, gã biến thành lửa đen nhanh chóng xông lên. Quỷ thần ấn gào thét giết ngược lại.

Đinh Hạo biến sắc mặt, mắt bắn ra sát khí.

Lúc này lại vang tiếng thở dài.

Một người áo trắng bay bay từ khi nào đã xuất hiện trong chiến trận bốn vách tường đao ý nhẹ nhàng vỗ chưởng va chạm với Lý Mục Vân. Hai người mạnh công kích nhau.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong tiếng nổ đáng sợ, sóng năng lượng tầng tầng khuếch tán bốn phương tám hướng.

Lực xung kích khủng khiếp đánh vỡ bốn vách tường đao ý.

Đinh Hạo hét to, lòng máy động, kiếm quang bắn ra. Bốn vách tường kiếm ý thay thế chặn lại tất cả dao động.

Trong bụi bay mịt mù, mọi người mơ hồ thấy hai bóng người một đen một trăng lùi ba, bốn bước.

Bụi bặm tán đi.

Ba người đứng trong chiến trận.

Một xanh, một trắng, một đen.

- Là ngươi, thì ra thật sự là ngươi.

Khóe môi Lý Mục Vân tràn máu, mặt nạ quỷ thanh đồng vỡ từ chính giữa lộ nửa khuôn mặt cháy đen như nhuộm mực, âm u và đáng sợ.

Phía đối diện.

Người áo trắng đứng lặng.

Thân hình nam nhân thon dài, khuôn mặt kiên cường, không cao to, thậm chí hơi gầy gò. Mái tóc đen dài bay phất phới trong gió, khí thế tự nhiên sinh ra. Chỉ một bóng lưng đã cho nhiều người cảm giác không đánh lại nổi.

Người áo trắng khẽ thở dài:

- Đại ca, đủ rồi, thu tay đi, hết thảy còn kịp.

Mặt nam nhân áo trắng ẩn trong sương hỗn độn màu trắng, người ta không thể thấy rõ mặt mày.

Nhưng Đinh Hạo biết thân phận thật sự của nam nhân áo trắng.

Nam nhân áo trắng kêu đại ca, câu hỏi làm Đinh Hạo thắc mắc từ lâu đã có đáp án. Mọi chuyện đã thông. Đinh Hạo thầm thở dài, tạo hóa trêu người, không ngờ xảy ra chuyện như vậy. Hai người bằng hữu từng thân như huynh đệ bây giờ đứng ở chiến tuyến khác nhau.

Lý Mục Vân đứng yên thật lâu không đáp.

Nửa ngày sau Lý Mục Vân thở dài thườn thượt, lắc đầu, nói:

- Thu tay? Ha ha ha ha ha ha! Sai một bước để lại nỗi hạn muôn đời, quay đầu lại đã là trăm năm. Ta... Không thể quay về.

Nam nhân áo trắng sốt ruột nói:

- Còn về được, hãy cùng ta rời khỏi đây, ta có cách giải trừ ấn chú trên người của ngươi!

Lý Mục Vân chỉ lắc đầu.

Bên ngoài, giọng tiểu võ si Trần Thắng run run hỏi:

- Nhị ca... Thật sự là nhị ca sao?

Mấy người Thất Nghĩa Minh Tôn Cửu Thiên, Trần Khải Đông kích động run bần bật.

Nhiều năm trôi qua, bảy huynh đệ Thất Nghĩa Minh ngày xưa oai phong một cõi trong Vấn Kiếm tông lại đoàn tụ. Nhớ năm đó khi Thất Nghĩa Minh nổi bật nhất, đám người Thanh Sam Đông Viện Đinh Hạo chưa vùng lên, trong thế hệ đệ tử trẻ của Vấn Kiếm tông thì Bạch Sam Trung Viện mới là phe mạnh nhất. Lý Mục Vân có phong độ làm vua, Lương Phi Tuyết điệu thấp, cường đại. Bảy người Thất Nghĩa Minh đều có tuệt kỷ riêng, có thể nói là vô địch một thời.

Tiếc rằng huy hoàng quá ngắn ngủi.

Sau này Đinh Hạo lên ngôi, thay thế tất cả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.