Thủ ấn chân hoàng nở rộ như hoa sen, tiếng kiếm ngân vang. Chín thanh kiếm chânh oàng như vật sống lneg keng tổ hợp lại, mỗi thanh là một phần của cự kiếm, vừa tinh xảo vừa hoa lệ. Chín thanh kiếm biếnthành cự kiếm dày nặng rộng nửa thước, dài bốn thước, như con phượng hoàng lửa vỗ cánh bay.
Bàn tay thuôn dài của Tạ Giải Ngữ suýt không cầm được chuôi kiếm thô dày.
Nhưng cự kiếm thật sự bị Tạ Giải Ngữ nhẹ nhàng cầm lấy, nàng bay lên cao.
Hai tay Đinh Hạo duỗi ra, thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết cùng nằm trong tay.
Ma diễm cháy trên thanh ma đao tàn khuyết, thanh kiếm rỉ sét kêu vù vù, lực lượng kỳ lạ khuếch tán.
- Ha ha ha ha ha ha! Đôi cẩu nam nữ không biết sống chết còn mơ chống cự? Sao xứng làm đối thủ của ta! Tiên Hoàng Đại Thánh ở đâu, tự mình biến ra đây, nếu không thì đôi chó con này sẽ chết ngay!
Đệ Nhị Thiên Yêu cười nanh tranh, không để mắt đến Đinh Hạo, Tạ Giải Ngữ. Đệ Nhị Thiên Yêu điểm danh khiêu chiến Tiên Hoàng Đại Thánh.
Nhưng không có đáp lại.
- Ha ha ha ha ha ha! Nếu già làm rùa đen rút đầu để trẻ chịu chết thì... Tốt tốt tốt, ta làm thịt đôi uyên ương vắn số này trước, sau đó phá hủy Tiên Hoàng cung, chờ xem ngươi có chịu ra hay không?
Đệ Nhị Thiên Yêu cuồng ngạo cười to.
Ánh mắt Đệ Nhị Thiên Yêu nhìn hướng Đinh Hạo, Tạ Giải Ngữ, vỗ một cái, yêu lực khủng bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2926670/chuong-1304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.