Đinh Linh hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Du hồn dã quỷ, thực lực cao thì sao? Cái số làm nền, muốn quyền không có quyền, muốn thế không thế, dựa vào cái gì đấu với ta?
Đinh Linh dứt lời đã xông hướng ngọn núi phía xa toát ra tiên khí.
Ba cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông cười lạnh bao vây Đinh Hạo, bọn họ hiểu ý của Đinh Linh nên đặc biệt chăm sóc hắn. Ba cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông không tiếc trả giá quyết kéo chân Đinh Hạo.
Vùng lúc đó, đám người Phùng Ninh, Vũ Diệt Tuyệt, Chu Cương Liệt, Tiểu Viên Vương cũng bị bao vây.
Một cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông râu tóc bạc phơ giả dối mỉm cười nói:
- Tiểu hữu, con đường của ngươi dừng ở đây. Tiên khí chính là đại khí, liên quan đến tồn vong của nhân loại đại lục phương đông, người xuất thân đê tiện như ngươi không có quyền mơ ước. Ngoan ngoãn quay về đi, miễn cưỡng giành thứ không thuộc về mình nhất định sẽ thân chết đạo tiêu.
Đinh Hạo chỉ đáp một chữ:
- Cút!
Cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông râu tóc bạc phơ biến sắc, nét mặt sa sầm nói:
- Tiểu tử, đừng không biết điều, mắt trên đầu xem thường người. Tâm cao ngất nhưng mệnh mỏng hơn tờ giấy, ngươi đã định chỉ là làm nền, cần gì tranh giành với đám người Đinh Linh điện hạ? Dù là Đinh Linh điện hạ cũng chưa chắc sẽ có duyên lấy được tiên khí.
Đinh Hạo cười khẩy nói:
- Già mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2926537/chuong-1236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.