Trong sân bỗng có thêm một người thân hình thon dài thẳng tắp, tóc dàin hư suối. Dưới ánh trăng người đó cao to, có khí chấn tiêu sái.
Nam nhân mặc áo trắng, dường như ánh trăng trong thiên địa đều tập trung vào người gã, như ánh sáng bạc di động.
Xung quanh có tiếng bước chân vang lên.
Mấy chục bóng người xuất hiện trong hàng rào sân bao vây bốn phía, mỗi người mặc trường bào màu trắng phát ra khí thế cường đại. Trong đó hai võ giả áo trắng mỗi người xách một đứa trẻ. Một nữ nhân khuôn mặt bình thường bị trói run cầm cập ở một bên.
Dương đại ca biến sắc mặt nói:
- Các hạ nhận sai người, chỗ này không có Nê Bồ Tát gì.
Thân hình thon dài mặc trường bào trắng cười to bảo:
- Nếu o phải ngẫu nhiên phát hiện hơi thở Phong Vân Kim Lân Bàn thì khó tin nổi Nê Bồ Tát, thần nhân bói toán ngày xưa tự xưng là tính khắp huyền cơ thiên hạ sẽ núp trong xóm nghèo Thạch Chủy thành. Ta đã quan sát các hạ nhiều ngày, các hạ đừng đóng kịch nữa.
Dương đại ca vẫn cứng miệng nói:
- Ngươi nhận sai người.
Thân hình thon dài mặc trường bào trắng đạp từng bước, cười nói:
- Nếu ngươi không phải Nê Bồ Tát tức là ta tìm nhầm ngươi? Ha ha ha ha ha ha! Thật khiến người bực mình, ta nhận sai người, vậy giết hai đứa trẻ giải buồn.
Thân hình thon dài mặc trường bào trắng nháy mắt ra hiệu.
Một võ giả áo trắng kiềm giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2926407/chuong-1176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.