Mặt thần tướng âm trầm nhấc chân đi sâu vào lều trại.
Một thể tu Hãn Hải sâm lâm mặt không biểu tình bước ra chặn đường thần tướng:
- Dừng bước!
Thần tướng ngẩn người, lạnh lùng cười:
- Ngươi dám ngăn ta?
Nam nhân thể tu Hãn Hải sâm lâm phụ trách canh gác không hề yếu thế, gằn từng chữ:
- Không có chủ nhân của ta cho phép thì không ai được vào lều trại một bước.
Thần tướng bật cười nói:
- A? Thú vị, đã lâu không gặp con cho trung thành ngu ngốc như vậy.
Trên đại lục phương đông có người dám ngăn cản hạm đội Ma Kha, đã nhiều năm thần tướng không gặp chuyện như vậy.
Thể tu Hãn Hải sâm lâm không hề e ngại, lạnh lùng cười:
- Có lẽ mình quen làm chó nên luôn xem người khác lo chó, nhưng nếu đã làm cho của người thì nên có giác ngộ của chó. Bình thường chó ỷ thế hiếp người sẽ không có kết cuộc tốt.
Thần tướng tức giận quát:
- Ngươi nói cái gì?
Keng!
Trường kiếm ra khỏi vỏ nhanh như chớp đâm hướng thể tu Hãn Hải sâm lâm.
Thể tu Hãn Hải sâm lâm hừ lạnh một tiếng, người không nhúc nhích, búng ngón tay. Đầu ngón tay thể tu Hãn Hải sâm lâm búng thân kiếm, chợt vang tiếng răng rắc khối băng nứt vỡ. Trường kiếm đẳng cấp huyền khí tinh phẩm vũ khí trong tay thần tướng vỡ ra từng tấc.
Thần tướng cảm giác có lực lượng hùng hồn truyền đến, cổ tay bị chấn rách, máu phun tung tóe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2926276/chuong-1109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.