Đinh Hạo thấy tình cảnh này, hốc mắt ươn ướt.
Làm phụ thân, trượng phu của người ta, ý thức trách nhiệm nặng nề, và tự hào lấp đầy ngực Đinh Hạo, cho hắn cảm giác hạnh phúc. Đinh Hạo biết kể từ giây phút này hắn đã cắm rễ vào thế giới này, có lẽ nên từ biệt ký kiếp trước.
- Mẫu thân, phụ thân, Ngã Hành đã về.
Thấy hình ảnh đó mắt Nhậm Ngã Hành mập mạp cũng ngấn lệ, chạy bịch bịch về hướng Nhậm Tiêu Dao, Mộc Anh.
Vòng tay phụ mẫu là ấm áp nhất, thật nhớ.
Nhậm Ngã Hành mập mạp nghĩ như vậy.
Nhưng mà...
Bốp bốp bốp!
Chờ đợi Nhậm Ngã Hành mập mạp không phải là vòng tay ấm áp của phụ mẫu mà là bị đánh bầm dập. Nhậm Tiêu Dao nhấc nhi tử lên đánh tới tấp, vừa đánh vừa chửi.
- Tiểu tử thối, vô pháp vô thiên, không kêu một tiếng đã chạy lung tung, gây họa lớn như vậy! Ta đánh chết ngươi. Ngươi chạy ra ngoài chết thì thôi, cũng mang Sương nhi đi, ngươi có biết chuyện này nghiêm trọng cỡ nào không?
Nhậm Ngã Hành mập mạp liều mạng vùng vẫy:
- A a a, đừng đánh, đau, đau quá!
Nhậm Ngã Hành thấy rất oan, chuyện quái quỷ gì đây? Rõ ràng Nhậm Ngã Hành mập mạp bị nữ hài tử Đinh Thiên Sương kéo ra ngoài, mọi chuyện do nữ hài tử đề nghị, nhưng tại sao nam hài tử bị đánh còn Đinh Thiên Sương thì không sao?
Nhậm Ngã Hành vừa vùng vẫy vừa hét to:
- Này tên mập to con, dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2926260/chuong-1102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.