Chương trước
Chương sau
Đại trận hộ sơn vỡ nát, sương trắng bao phủ sơn môn Vấn Kiếm tông cung tan biến.

Sương trắng vốn là một loại trận pháp dùng để che tầm mắt.

Trên bầu trời.

Vương Tiếu Vong cười khẩy nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Không chịu nổi một kích!

Vấn Kiếm tông chỉ là một tiểu tông môn, quá nhỏ bé. Đối phó tông môn nhỏ xíu xuất động Tình Xuyên chiến hạm như giết gà dùng đao mổ trâu, Vương Tiếu Vong cảm thấy đã đánh giá cao Vấn Kiếm tông.

Vương Tiếu Vong cúi đầu nhìn xuống, nụ cười bỗng đông lại.

Các đại thế lực, cường giả xung quanh sửng sốt trợn to mắt.

Tình huống khác với mọi người tưởng tượng.

Bọn họ vốn tưởng sẽ thấy đệ tử Vấn Kiếm tông hoặc tức giận, hoặc sợ hãi. Bọn họ trông chờ thấy các võ giả tông môn mới mọc liều mạng cá chết lưới rách, thấy đám đông chạy hỗn loạn, thấy đám cao tầng Vấn Kiếm tông biểu tình tuyệt vọng.

Nhưng mọi thứ đều không có.

Khi sương trắng tan biến hết, sơn môn Vấn Kiếm tông lộ ra mặt thật. Đình đài lầu các thềm đá thần điện yên tĩnh, hòa bình trong ánh nắng. Đây là một sơn môn bố cục rất hợp lý, quy mô khá rộng lớn trong nhiều tông môn trung giai, nhìn ra được mấy năm nay Vấn Kiếm tông dốc sức kinh doanh.

Các tháp lớn kho vũ khí màu trắng như kiếm bén đâm bầu trời.

Nhưng thứ duy nhất khác lạ là toàn sơn môn trống rỗng không một bóng người.

Mấy vạn đệ tử Vấn Kiếm tông như biến mất trong không khí.

Đường cái, thạch điện, dược phố, diễn võ tràng trống rỗng.

Bao gồm các loại gia cầm súc vật, linh thú phi cầm Vấn Kiếm tông nuôi dưỡng cũng mất sạch, không chừa một cọng lông. Ánh nắng chiếu rọi có thể thấy nhiều dược phố linh điền bị nhổ sạch, đất vườn bị cạo ba thước.

Hình ảnh này trông như nguyên Vấn Kiếm tông bị cướp sạch không chừa chút gì đáng giá.

- Trốn... Trốn...

Đầu óc Vương Tiếu Vong trống rỗng.

Sao có thể như vậy?

Trước khi xuất binh cường giả ngầm của Tình Xuyên Điện đã giám sát bốn phía sơn môn Vấn Kiếm tông, tuyệt đối không bỏ qua bất cứ võ giả nào rời khỏi sơn môn. Có thể nói cường giả Tình Xuyên Điện hoàn toàn phong tỏa sơn môn này, trừ vài cao thủ thực lực cường đại như Đinh Hạo ra, đệ tử bình thường đừng nghĩ rời khỏi.

Sự thật là giám giát mấy ngày nay Tình Xuyên Điện khẳng định trên dưới Vấn Kiếm tông không có ai bỏ đi.

Nhưng tại sao trên sơn môn không một bóng người?

Nhiều người như vậy còn có người bình thường không biết võ kỹ đều đi đâu?

Quá kỳ dị.

Vương Tiếu Vong ra lệnh:

- Đáp xuống!

Tình Xuyên chiến hạm đáp xuống sơn môn Vấn Kiếm tông.

Các đại thế lực đứng xem cũng chậm rãi tới gần, muốn tìm hiểu vụ việc.

Tình hình hiện tại rõ ràng là người Vấn Kiếm tông đã bỏ trốn sạch sẽ, chuyển dời tất cả đồ đáng giá. Nhưng vấn đề là bọn họ trốn như thế nào?

Mấy vạn người di chuyển không thể xong trong một chốc hay một ngày.

Mọi ánh mắt Bắc Vực nhìn chăm chú, mấy vạn người biến mất không có bóng dáng, nghe mà rợn tóc gáy. Dù là cường giả thần cảnh chí tôn cũng không thể mang nhiều người đi trong mấy ngày ngắn ngủi.

Người Vấn Kiếm tông đã đi đâu?

Không ai ngờ hôm nay sẽ thấy hình ảnh như vậy.

Vương Tiếu Vong có cảm giác bất an mọi thứ vượt tầm kiểm soát, lớn tiếng ra lệnh:

- Lục tìm cho ta! Ta không tin bọn họ có thể bỗng niên biến mất!

Các cao thủ Tình Xuyên Điện nhảy xuống Tình Xuyên chiến hạm lục tìm kỹ càng.

Khoảng một chén trà sau.

- Bẩm báo đường tọa, đã lục soát khắp sơn môn, không phát hiện chút dấu vết gì, bọn họ đã đi. Thần minh dược phố trong truyền thuyết đều bị dời hết, mấy thần giếng cũng bị lấp cạn. Nguyên Vấn Kiếm tông trống trơn, bao gồm...

Nói đến đây cao thủ báo cáo cố nén không giật khóe môi

- Bao gồm bát đũa chén cơm đều lấy đi.

Vương Tiếu Vong lạnh lùng hỏi:

- Mạch khoáng huyền tinh thạch tím trong địa huyệt thâm uyên sau núi thì sao?

- Mạch khoáng huyền tinh thạch tím vẫn còn nhưng...

- Nhưng sao?

- Đã bị đào rỗng rất nhiều, đại khái có một phần mười huyền tinh thạch bị đào đi.

Nghe báo cáo dây thần kinh căng thẳng của Vương Tiếu Vong chùng xuống. Nếu ngay cả mạch khoáng huyền tinh thạch tím cũng bị đào đi thì lần này Tình Xuyên Điện hành động không còn ý nghĩa, thậm chí thành trò cười.

- Điều tra, xem người Vấn Kiếm tông đã đi đâu!

Vương Tiếu Vong không tin mấy vạn người có thể biến mất hết trong một giây. Chắc chắn là người Vấn Kiếm tông núp ở đâu đó, nhưng làm vậy hữu dụng sao? Quá ngây thơ.

Một cao thủ Tình Xuyên Điện khác điều tra ra manh mối:

- Bẩm báo đại nhân, chúng ta phát hiện một đồ án minh văn trận pháp giống truyền tống trận trong diễn võ trường Vấn Kiếm tông, có lẽ bọn họ dùng truyền tống trận rời khỏi đây.

- Đi nhìn xem.

Vương Tiếu Vong đi tới quảng trường diễn võ nghệ.

Hơi thở cực kỳ lạ lùng còn sót lại trong không khí ập vào mặt.

Trên quảng trường to lớn có từng hoa văn sâu nửa thước, rộng như dòng sông khắp quảng trường. Hoa văn cực kỳ phức tạp, có chút bột phấn xám đen như lửa đốt còn lại tro rơi rụng.

Vương Tiếu Vong quan sát kỹ càng, ra kết luận:

- Là bột phấn huyền tinh thạch bị đốt cháy.

Cùng lúc đó...

Vù vù vù vù vù!

Bóng người chớp lóe, mấy chục người xẹt qua không trung đáp xuống quảng trường.

- Là ai?

Các cao thủ Tình Xuyên Điện cảnh giác:

- Là ai?

Vương Tiếu Vong nhéo mắt, khóe môi cong lên lạnh lùng cười:

- Thì ra là các vị Thanh Vân tông, Diệt Tuyệt Kiếm tông, Thiên Linh Ô. Các vị không mời mà đến không biết là vì cái gì?

Người xuất hiện là cao thủ của mười đỉnh thế lực Bắc Vực.

Một cường giả Võ Thánh cảnh của Thanh Vân tông trả đũa:

- Ha ha ha ha ha ha! Vương lão quái, sơn môn Vấn Kiếm tông không phải của Tình Xuyên Điện ngươi, sao chúng ta không thể đến?

Vương Tiếu Vong cười lạnh không đáp.

Bên ngoài đồn Thanh Vân tông, Diệt Tuyệt Kiếm tông đều ủng hộ Vấn Kiếm tông, Tình Xuyên Điện rầm rộ chinh phạt còn lo sẽ bị hai đại tông môn ngăn cản. Không ngờ Thanh Vân tông, Diệt Tuyệt Kiếm tông chẳng hề có tiếng động gì, hai đại tông môn này cũng thèm muốn báu vật của Vấn Kiếm tông.

Đều không phải thứ tốt lành gì.

Một cao thủ Tình Xuyên Điện vội vàng chạy tới báo cáo:

- Bẩm báo đại nhân, có người của môn phái khác xông lên núi.

Người các môn phái lớn nhỏ lúc trước đứng xem đều vào sơn môn Vấn Kiếm tông, muốn tìm hiểu mọi chuyện.

Mặt Vương Tiếu Vong lộ sát ý âm trầm:

- Hừ! Cái đám không biết sống chết này cũng muốn chia canh sao?

- Ha ha ha ha ha ha! Hãy để mọi người thấy uy phong của Tình Xuyên Điện các ngươi không phải càng tốt sao?

Võ Thánh cảnh của Thanh Vân tông cười to bảo:

- Nơi này không phải là địa bàn của Tình Xuyên Điện ngươi, cho mọi người vào đi!

Vương Tiếu Vong không đáp, phất tay.

Rốt cuộc Vương Tiếu Vong không ra lệnh ngăn cản.

Lúc trước Đinh Hạo bố võ thiên hạ được lòng vô số võ giả, có uy vọng đặc biệt, được đến các phương ủng hộ. Đây là tại sao các đại tông môn rất thèm vườn thuốc, mạch khoáng huyền tinh thạch của Vấn Kiếm tông nhưng không dám ngay mặt cướp bóc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.