Chương trước
Chương sau
Kim Thiền ăn xong cẩu nhật trong ngực, lầm bầm:

- Nếu có thêm miếng rượu trơn họng thì tốt quá. Ngươi không biết, mới vừa rồi thấy các ngươi ăn ngon uống đã làm ta thèm muốn chết. Ta đâu có làm chuyện gì thương thiên hại lý, chỉ ngẫu nhiên ăn thịt uống rượu phá nội quy trong chùa, nhưng đây cũng là một loại tu hành, không đến nỗi lấy mạng của ta. Vấn đề bây giờ là không chỉ có sư thúc, ít nhất hơn một nửa hòa thượng trong Đại Lôi Âm Tự muốn giết ta.

- Tổ cha nó!

Đinh Hạo giật mình kêu lên:

- Ngươi bứt đài sen của Phật tổ sao? Làm gì mà dến nỗi chúng bạn xa lánh như vậy? Chẳng phải ngươi là truyền nhân Phật Chủ đương thời sao? Tại sao thê thảm đến nỗi này.

Kim Thiền cười khổ nói:

- Còn nghiêm trọng hơn bứt đài sen của Phật tổ nhiều. Bây giờ ta là phản đồ số một mấy vạn năm nay của Đại Lôi Âm Tự, là ác đồ bị Đại Lôi Âm Tự, mấy ngàn tông môn phật gia Tây Mạc truy nã. Ngươi nói xem có thảm không?

Đinh Hạo nhảy cẫng lên:

- Lúc ngươi đến không bị ai trông thấy đi? Ngươi mau rời đi, Vấn Kiếm tông ta nho xíu không dám chứa chấp tội phạm tủy nã số một thiên địa như ngươi.

- Thật là không có nghĩa khí.

Kim Thiền khẽ thở dài:

- Nhân tình bạc bẽo.

Đinh Hạo bật cười nói:

- Được rồi, rốt cuộc là chuyện gì? Xảy ra vụ gì?

Kim Thiền cười khổ nói:

- Còn nhớ vị nữ ni chúng ta cứu khỏi tay Diệu Dục Trai không?

- Diệu Âm?

Đinh Hạo gật đầu, nói:

- Tất nhiên là nhớ, ngươi từng nói trong người Diệu Âm có phật duyên, là kỳ tài tu phật. Lúc trước Đại Lôi Âm Tự phái ngươi đến Tuyết Châu là vì tìm hai đệ tử có phật duyên của Vô Niệm phái. Đến bây giờ Lệ Thính Thiền vẫn mất tích, ngươi mang Diệu Âm về xem như hoàn thành công việc.

Nói đến đây Đinh Hạo há to mồm, ánh mắt kỳ dị nhìn Kim Thiền.

Đinh Hạo hỏi:

- Hòa thượng háo sắc, không lẽ ngươi thấy Diệu Âm xinh đẹp, đoan trang đã làm gì người ta?

Kim Thiền nổi khùng lên:

- A di đà phật tổ cha nó, người xuất gia tứ đại giai không, ta là hạng người như vậy sao?

Đinh Hạo hừ một tiếng.

- Ngươi...!

Kim Thiền tức điên, nhưng trạng thái hiện tại của gã không đánh lại Đinh Hạo.

Kim Thiền hầm hừ nói:

- Diệu Âm đó bây giờ là Phật Chủ đứng đầu của Đại Lôi Âm Tự.

Cái gì?

Diệu Âm trở thành Phật Chủ đứng đầu Đại Lôi Âm Tự?

Đinh Hạo hoàn toàn bị rung động.

Đại Lôi Âm Tự là thánh đệ số một của phật gia trên Vô Tận đại lục, truyền thuyết nói năm cực Chiến thần của Vô Tận đại lục có một là Phật Chủ Tây Mạc, địa vị tương đương với Bắc vực Huyền Sương Chiến thần đất Bắc Vực, Trung Thổ Siêu Thiên Chiến thần đất Trung Thổ Thần Châu, là tồn tại chí cao vô thượng. Địa vị như vậy dù là đẳng cấp chí tôn thần cảnh cũng không thể thay thế được.

Mặc dù Diệu Âm từng vào chiến trường bách thánh nhưng dù gì xuất thân từ Vô Niệm phái tông môn nhỏ ở Bắc Vực, thực lực mới chỉ cỡ cảnh giới Đại Tông Sư cảnh. Diệu Âm trở thành chủ Đại Lôi Âm Tự là chuyện nhảm nhí nhất thế giới, như tên ăn mày trong một đêm trở thành hoàng đế.

Thật ra yêu cầu về Phật Chủ rất khắt khe hơn tông môn bình thường, trừ có thực lực cường đại ra còn cần có tu vi Phật học tinh thâm. Trong mấy ngàn vạn thiên tài có lẽ không có một người thỏa mãn được điều kiện.

Đinh Hạo hiểu biết tư chất của Diệu Âm, nàng tuyệt đối không đạt đến đẳng cấp Phật Chủ.

Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Biểu tình Đinh Hạo nghiêm túc lên, hắn nhanh chóng nhận ra đây không chỉ là chuyện của Đại Lôi Âm Tự mà càng liên quan đến vận mệnh nhân loại toàn Vô Tận đại lục. Bởi vì Đại Lôi Âm Tự là một trong tông môn trụ cột nhân loại trên Vô Tận đại lục, ngang hàng với Siêu Thiên Đình, Huyền Sương Thần Cung. Dù là Thanh Vân tông, Diệt Tuyệt Kiếm tông cũng không thể so sánh với Đại Lôi Âm Tự.

Đinh Hạo nhìn chằm chằm Kim Thiền chờ giải thích cặn kẽ.

Kim Thiền khẽ thở dài:

- Ba năm trước ta mang Diệu Âm trở về Diệu Âm, trưởng lão tự mình quan sát, trưởng lão khen phật tính của Diệu Âm không dứt miệng, Phật Chủ từng gặp mặt nàng. Diệu Âm vì thế mà ngoại lệ trở thành một trong đệ tử chân truyền của Diệu Âm, tu luyện tuyệt học. Diệu Âm biểu hiện ra thiên phú kinh thế hải tục, mới ba năm ngắn ngủi đã từ cảnh giới Đại Tông Sư cảnh nhảy vọt lên Võ Hoàng cảnh, tuy có tài nguyên của bổn tự vun vào nhưng cũng khiến người kinh thán. Càng đáng quý là Diệu Âm lĩnh ngộ, thông thấu điển tịch Phật học khiến rất nhiều lão tăng nhân cảm thấy không bằng. Diệu Âm một hơi nhảy lên một trong các truyền nhân của Đại Lôi Âm Tự, được bổn tự xem trọng.

Đinh Hạo gật đầu, tiếp tục lắng nghe.

- Đại khái khoảng một năm trước, Siêu Thiên Nhai Trung Thổ Thần Châu biến dị khiến cường giả thần cảnh các phương chú ý. Phật Chủ Đại Lôi Âm Tự cũng đi Siêu Thiên Nhai nhìn xem, mọi chuyện bắt đầu đi hướng không thể cứu vãn. Phật chủ một đi không trở lại, chỉ truyền một Phật chỉ là ra lệnh bổn tự tuyển Phật Chủ mới. Hỗn loạn thời gian ngắn sau bổn tự có vài trưởng lão nổi danh chủ trì, tình huống bình tĩnh lại. Phải chọn Phật Chủ trong số truyền nhân Đại Lôi Âm Tự, đây là quy tắc từ trước đến nay. Vậy nên ta, Diệu Âm, bốn vị sư huynh khác đều có khả năng thành Phật Chủ mới.

- Nếu bàn về tư cách, bối phận, cống hiến cho Đại Lôi Âm Tự thì Diệu Âm là người đến sau, cơ bản trừ nàng ra khả năng làm Phật Chủ. Khi ấy Bát Giới sư huynh của ta có uy vọng cao nhất, thực lực mạnh nhất, mấy trăm năm trước đã vào thần cảnh, phật tính cũng tốt nhất, là nhân tuyển mọi người xem trọng, chắc chắn làm Phật Chủ. Vốn tưởng chuyện quyết định như thế, ai ngờ trước một ngày đại điển y bát, Bát Giới sư huynh...

Nói đến đây giọng Kim Thiền run run, biểu tình đau khổ nói:

- Bát Giới sư huynh chết!

Đinh Hạo kêu lên:

- Cái gì?

Chết?

Một cường giả thần cảnh tuổi thọ lâu dài có thể sống mấy ngàn năm.

Nghe Kim Thiền miêu tả thì tăng nhân Bát Giới trăm năm trước mới vào thần cảnh, nếu không có gì ngoài ý muốn thì ít nhất dư sức sống thêm trăm năm. Bát Giới đột nhiên chết rõ ràng không phải tự nhiên mà là bị người giết.

Trong Đại Lôi Âm Tự cao thủ như mây, một cường giả thần cảnh bị giết chết đúng là chuyện khó tin.

Dù là cường giả đỉnh thần cảnh như Bắc vực Huyền Sương Chiến thần, Trung Thổ Siêu Thiên Chiến thần cũng không làm được.

Trừ phi...

Mắt Đinh Hạo lóe tia sáng, hắn nghĩ đến một khả năng duy nhất.

- Không uổng là đao cuồng kiếm si, rất nhanh tìm ra đáp án.

Kim Thiền chú ý thấy biểu tình của Đinh Hạo, khẽ thở dài:

- Khi đó nguyên Đại Lôi Âm Tự rúng động, chuẩn Phật Chủ bị giết trong bổn tự, đây là tiếng xấu chưa từng có từ khi Đại Lôi Âm Tự thành lập. Tin tức bị phong tỏa, các trưởng lão giận dữ, hết sức điều tra. Cuối cùng xác nhận Bát Giới sư huynh bị tăng nhân trong bổn tự giết, bởi vì khám nghiệm thi thể phát hiện Bát Giới sư huynh bị thần thông phật gia vô cùng cao thâm làm bị thương.

Đinh Hạo gật đầu, không biết nên nói cái gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.