Thanh niên áo đen cao gầy hĩnh mũi ra vẻ cao nhân nhìn thấu thời cuộc.
Lời thanh niên áo đen cao gầy nói được vài người ủng hộ.
A Kim tức giận quát:
- Các ngươi nói vậy là sao? Giao đồng bào của mình ra mặc kệ yêu tộc tàn sát chẳng lẽ cứu về tôn nghiêm chủng tộc được sao? Tuy Trảm Nhật thành là tiểu tông môn trong Tuyết Châu nhưng ít nhất có nhiệt huyết, can đảm, có gan chiến đấu với yêu tộc, đây mới là tôn nghiêm thật sự!
Thanh niên áo đen cao gầy khinh thường nói:
- Hừ! Cái dũng của thất phu, không có gì đáng khen. Khí vận, địa thế nhân tộc bị cái loại thất phu lỗ mãng này chôn vùi.
Đinh Hạo liếc thanh niên áo đen cao gầy, lắc đầu, nói:
- E rằng có một số người không có cả cái dũng của thất phu đó, chỉ biết nói bốc nói phét, chỉ thủ năm ngón. Nếu thật sự đánh nhau thì hạng người đó là kẻ cụp đuôi chạy trốn trước tiên.
Thanh niên áo đen cao gầy như mèo bị đạp đuôi nhảy cẫng lên, tức giận quát:
- Ngươi nói ai?
Đinh Hạo không mở miệng.
Với thực lực, địa vị hiện tại của Đinh Hạo nếu múa mép đấu võ miệng với người như thanh niên áo đen cao gầy thì thật nhàm chán.
Thanh niên áo đen cao gầy còn tưởng Đinh Hạo sợ gã, lạnh lùng cười:
- Không sợ nói cho ngươi biết, ta chính là đệ tử hạch tâm của Tử Linh tông, mấy ngày trước cùng chưởng môn có vinh hạnh gặp chưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2926065/chuong-1008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.