Một nam nhân vạm vỡ cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Hoàng Cuồng Cẩu, lần này ngươi nói được câu tiếng người. Lão tử luôn gai mắt loại người như ngươi nhưng lần này phải giơ ngón cái khen ngươi.
Nam nhân vạm vỡ người bị thương, quay đầu nói với bà lão tóc bạc:
- Đao chủ, khi cần đoạn mà không đoạn thì sẽ loạn, Thiên Nguyên thành thật sự không chịu nổi nữa, lão nhân gia mau đi đi.
Ánh mắt mọi người đều tập trung vào người bà lão.
Bà lão tóc bạc lắc đầu, vươn bàn tay gầy guộc nhăn nheo vuốt ve trường đao như thu thủy, chìm trong hồi ức.
Bà lão tóc bạc khẽ nói:
- Thiên địa đã loạn, Trung Thổ Thần Châu là chiến trường, chúng ta có thể đi đâu? Làm võ giả nên che chở bình dân, từ khi ta cai quản Bạt Đao Trai đến nay chiến đấu mấy ngàn trận lớn nhỏ chưa từng lùi bước, hôm nay cũng không thể đi!
- Nhưng mà...
- Đao chủ, người...
Mọi người sốt ruột muốn khuyên thêm.
Bà lão tóc bạc phẩy tay, kiên quyết nói:
- Các vị đừng khuen nữa, lão đã quyết định cùng sống chết với Thiên Nguyên thành. Là võ giả thì nên chết trên chiến trường, tuy Bạt Đao Trai đều là nữ nhân nhưng không thua tu mi!
Mọi người thấy bà lão tóc bạc đã quyết ý thì không tiện khuyên thêm.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trên đỉnh đầu vang tiếng nổ kịch liệt, không gian chấn động, từng khe nứt mạng nhện ghê người hiện ra trên màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2925932/chuong-944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.