Muốn tiêu hao thực lực của ta?
Đinh Hạo cười nhạt, mặt ngoài thì làm bộ như kiệt sức, người lảo đỏa, mặt trắng bệch.
Đinh Hạo suy yếu nói:
- Lực lượng của ta sắp tiêu hao hết, không thể phát ra công kích lần hai, hãy chờ ta điều dưỡng một lúc. Nhạc chưởng môn là cường giả thánh nhân cảnh, người có tài thật sự là chưởng môn, xin chưởng môn hãy ra tay đi!
Nụ cười đông trên mặt Nhạc Thiên Tinh.
Tiểu tử gian xảo, lời như vậy cũng nói được, lại còn đáp trả gã.
- Ha ha ha ha ha ha! Nếu Đinh tiểu huynh đệ không muốn giải nạn thì bản tông đành ra tay, tránh cho đồng bào tộc ta bị thương trong chiến đấu. Bản tông không nỡ nhìn đồng bào đổ máu.
Nếu đã không thể tính kế Đinh Hạo thì Nhạc Thiên Tinh quyết định thuận nước giong thuyền, ra vẻ hiên ngang lẫm liệt, thu mua lòng người.
Nhạc Thiên Tinh lắc người chạy vào biển thi hồn vạn năm, ánh sáng đỏ bao phủ toàn thân gã bốc cháy lên. Thi hồn vạn năm trong mấy ngàn thước chớp mắt bị đốt sạch.
- Nhạc chưởng môn thật là trụ cột của nhân tộc ta!
- Lãnh Diện Quân quả nhiên danh bất hư truyền, vào phút mấu chốt tỏ rõ bản sắc anh hùng.
- Đây mới là quân tử, thánh nhân thật sự!
Rất nhiều người to tiếng reo hò, một số cường giả nhân tộc giữ trung lập thấy tình hình này thì thầm khen. Vào lúc này không tiếc tiêu hao huyền lực ra tay, Nhạc Thiên Tinh đáng giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2925896/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.