Các thế hệ kể chuyện, trong vòng mấy trăm dặm Cổ Thanh Ngọc có uy vọng như thần linh.
Đinh Hạo cúi đầu nhìn đám đông quỳ rậm rạp, lòng giật mình.
Một người có uy vọng đến mức này thật là khó tin, Đinh Hạo tự nghĩ dù là trong Vấn Kiếm tông Tuyết Châu thì hắn không được đỉnh uy vọng như tình huống trước mắt.
Trong giọng nói của Đinh Hạo chất chứa cung kính:
- Vãn bối tên Đinh Hạo, đến từ Vấn Kiếm tông Tuyết Châu Bắc Vực.
Đối với anh hùng bao nhiêu năm qua bảo vệ nhân loại trên Vô Tận đại lục nguy hiểm sinh tồn, kéo dài chủng tộc thì bất cứ ai cũng phải tôn kính.
- Tuyết Châu...
Mặt Cổ Thanh Ngọc trầm trọng đánh giá Đinh Hạo từ trên xuống dưới, hỏi:
- Ngươi họ Đinh?
- Đúng vậy.
Lòng Đinh Hạo máy động. Không lẽ Cổ Thanh Ngọc biết điều gì?
Ai ngờ sắc mặt Cổ Thanh Ngọc nhanh chóng trở về như thường nói:
- Bắc Vực có nhiều tráng sĩ đều can đảm dám hy sinh, hôm nay gặp mặt đúng là danh bất hư truyền. Bổn tọa đã nghe chuyện của ngươi, nếu những người này không phải do ngươi giết thì sao không giải thích đàng hoàng mà gây ra động tĩnh lớn như vậy?
Đinh Hạo bình tĩnh nói:
- Dù ta có giải thích thì bọn họ cũng không nghe lọt tai. Nếu bọn họ đã không biết tốt xấu truy sát ta thì nên ăn một chút đau khổ.
- Tiểu tử thật ngạo.
Cổ Thanh Ngọc mỉm cười nói:
- Tuy những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2925665/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.