Diệu Âm là thiếu nữ diện mạo rất đẹp, lúc trước mặc áo tăng, đội mũ tròn nên chưa có gì kinh diễm. Giờ phút này, gió đêm thổi mái tóc ngắn ngang tai của Diệu Âm, vạt áo phất phơ. Khuôn mặt trắng như trứng gà bóc lộ biểu tình mừng rỡ, khiến người bị hút hồn.
Diệu Âm chưa lây lại tinh thần kinh ngạc nói:
- Đinh... Đinh đại ca? Thật sự là ngươi?
Diệu Âm dụi mắt, lao vào ngực Đinh Hạo. Diệu Âm như nai con yếu đuối bất lực. Đinh Hạo cảm nhận thân hình lạnh lẽo qua lớp vải đen mỏng, tim Diệu Âm đập nhanh.
Đinh Hạo ngẩn người, nhẹ nhàng vỗ lưng Diệu Âm.
Tuy Diệu Âm là một trong các đệ tử xuất sắc nhất Vô Niệm phái nhưng chỉ là một thiếu nữ mười bảy tuổi, có thể tưởng tượng nàng truyền tống ra khỏi chiến trường bách thánh bị lạc đường, rơi vào tay Diệu Dục Trai, bị rút đi lực lượng căn nguyên. Chắc đó là ký ức rất đau khổ, khủng khiếp, khi ấy Diệu Âm cô độc, bất lực cỡ nào.
Một lúc sau Diệu Âm tỉnh táo lại, đỏ mặt kêu lên, vội vàng tránh ra.
Đinh Hạo lấy một bộ đồ màu xanh ra khỏi trữ vật giới chỉ khoác lên người Diệu Âm, chỉ hướng Kim Thiền ngồi một bên đang vận công trị thương.
Đinh Hạo nói:
- Vị đại sư này đến từ Tây Mạc Đại Lôi Âm Tự, hôm nay là hắn cứu nàng.
Mắt Diệu Âm lóe tia kỳ dị.
Kim Thiền trị thương xong từ từ đứng dậy:
- A di đà phật. Diệu Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-kiem-than-hoang/2925632/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.