Chương trước
Chương sau
- Cho ta vào, ta mới mười bảy tuổi, ta là cao thủ Đại Võ Sư cảnh, ta rất có tiềm lực...

- Các ngươi biết ta là ai không? Phụ thân của ta là trưởng lão Long Hổ Môn, mau cho ta lên thuyền!

- Ta có thiệp mời, ha ha ha ha ha ha! Ta nhận được thiệp mời!

Bến cảng lớn nhất Vân Mộng Trạch bị vô số võ giả chen chúc không có kẽ hở, như thủy triều đen dâng lên. Mọi cặp mắt nhìn chằm chằm con thuyền to màu vàng phía xa, giống như chỉ nhìn thuyền một cái là sẽ thay đổi vận mệnh cảum ình.

Thời gian trôi qua.

Ba canh giờ sau, người có tư cách lên thuyền vàng đều bước lên.

Thueyèn nhẹ lắc lư, thân thuyền tỏa ánh sáng vàng. Sức mạnh cường đại vô hình chậm rãi phát ra, thuyền to bay lên cao hướng tới trăng tròn, như cảnh thần tiền. Chớp mắt Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền đã bay lên năm trăm thước, nhìn từ xa như một vầng trăng khuyết màu vàng.

Trên mặt đất.

Vô số người ngây ngốc nhìn cảnh đẹp.

Trời đêm tĩnh lặng, tất cả thật đẹp mà ưu nhã.

Như một cuộn tranh hoàn mỹ.

Bỗng có người kinh kêu:

- A? Đó là cái gì?

Trên bầu trời bỗng có hai bóng người đuổi theo Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền đánh vỡ hình ảnh đẹp.

Trong hai người có một tăng nhân trẻ mặc áo cà sa đỏ rực ánh vàng. Một thiếu niên áo xanh như ngọc, trên vai có con mèo trắng đáng yêu ngồi. Hai người đi trong không trung, tốc độ không quá nhanh, tư thế cực kỳ tiêu sái, ngự phong mà đi, như thần đêm trăng, chớp mắt đã đuổi theo Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền.

Đám đông vang tiếng la ó.

Hai tên này là ai mà dám chặn lại Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền của Diệu Dục Trai?

Ăn gan hùm mật gấu sao?

Nhưng giây sau trên bầu trời tỏa ánh vàng rực rỡ, tăng nhân trẻ tuổi đẹp trai ra tay.

Tăng nhân trẻ tuổi đẹp trai nhắm mắt niệm kinh, tiếngp hạn âm từ bi kỳ diệu vang lên, vô số chữ phạn vàng như xiềng xích có trật tự hóa thành rồng rắn uốn lượn xoay quanh. Lực lượng phật tính hùng hồn nhuộm trời đêm xanh đen thành màu vàng.

Lực lượng này cực kỳ mạnh mẽ, lan tràn ra, chặn đường đi của Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền.

Một tiếng quát phát ra từ Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền:

- Người nào gây sự? Dám chặn kim thuyền của Diệu Dục Trai ta?

- Chủ thuyền đi ra đáp lời.

Trong thanh âm bình tĩnh ẩn chứa uy nghiêm không tha nghi ngờ phát ra từ miệng tăng nhân trẻ tuổi đẹp trai, cũng là gã phóng lực lượng phật tính cường đại tràn ngập cả bầu trời.

Đám người đứng ven Vân Mộng Trạch dưới đất trợn mắt há hốc mồm.

Hòa thượng từ đâu đến đây?

Dám ngăn Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền của Diệu Dục Trai ngay trước mắt bao người, tăng nhân trẻ tuổi đẹp trai lấy đâu ra tự tin?

Nên biết tuy Diệu Dục Trai không phải thế lực đỉnh trong Trung Thổ Thần Châu nhưng dù gì cũng truyền thừa mấy vạn năm, nội tình thâm sâu, có liên kết với nhiều đệ tử đại tông môn Trung Thổ Thần Châu. Mạng lưới quan hệ của Diệu Dục Trai cực kỳ thâm sâu, dù là nhiều siêu thế lực cũng không muốn đối kháng cùng Diệu Dục Trai.

Mấy năm nay Diệu Dục Trai có thanh thế rất lớn trong Trung Thổ Thần Châu, làm việc hơi huênh hoang.

Không ngờ hôm nay có người đối đầu với Diệu Dục Trai.

- Thì ra là ngươi. Hòa thượng, tại sao ngươi ngăn cản kim thuyền của nô gia.

Mấy chục người bay ra khỏi Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền, toàn là nữ võ giả mặc nam trang, anh khí hiên ngang không thua nam nhi.

Người dẫn đầu là Nguyệt Hoa Tiên Nữ toàn thân bao phủ trong hỗn độn chi khí.

Dưới ánh trăng, truyền nhân của Diệu Dục Trai càng xinh đẹp không thể nhìn gần. Khi Nguyệt Hoa Tiên Nữ đi ra, ánh trăng trong thiên địa đều chiếu rọi trên người nàng, toát ra ánh bạc vô tận. Nguyệt Hoa Tiên Nữ như nữ thần ngạo nghễ đứng trong thiên địa.

Kim Thiền xòe bàn tay ra, một lũ hơi thở phật tính toát ra.

Kim Thiền nhìn hằm chằm Nguyệt Hoa Tiên Nữ, gằn từng chữ:

- Giao người.

- Đây là cái gì?

Nguyệt Hoa Tiên Nữ liếc mắt một cái, nói:

- Hòa thượng đáng nói gì? Sao nô gia không nghe hiểu ý của ngươi

- Nữ đệ tử Vô Niệm phái bị ngươi rút lực lượng căn nguyên bây giờ đang ở đâu?

Kim Thiền lơ lửng trong không trung, ánh sáng phật bao phủ toàn thân. Từng chữ phạn vàng hợp thành xiềng xích uốn lượn như từng thần long vàng, Kim Thiền giống Phật Đà giáng trần, khí thế vô song.

Nguyệt Hoa Tiên Nữ lắc đầu, nói:

- Nô gia không hiểu ý của ngươi.

Người Nguyệt Hoa Tiên Nữ ẩn trong khói bạc, mặt mơ hồ nhưng thấy đường nét cơ thể yêu kiều, đường cong khuôn mặt, tăng sắc đẹp bí ẩn cho nàng.

Nguyệt Hoa Tiên Nữ nhẹ giọng nói:

- Hòa thượng, mấy ngày trước bên trên Sở Hà ngươi từng nho nhã lễ độ. Nô gia có ấn tuợng tốt với ngươi, từng cho phép ngươi vàop hòng khách Cửu Thiên Các. Nhưng nếu ngươi đã là người xuất gia không nên tham luyến nữ sắc phá giới, tại sao chạy tới chỗ này? Còn tìm cái cớ vụng vệ chặn đường nô gia?

Giọng Nguyệt Hoa Tiên Nữ theo gió rơi vào tai mọi người.

Đinh Hạo nhíu mày, nữ nhân cố ý nói như thế.

Trong Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền có tiếng rống:

- Thứ không biết sống chết, dám khó xử Nguyệt Hoa Tiên Nữ!

Chớp mắt có mấy chục bóng người bay ra khỏi Cửu Thiên Các tầng chín Cửu Thiên Huyền Nữ Kim Thuyền, đều là thanh niên thái độ kiêu ngạo, thực lực không tầm thường. Đinh Hạo đoán bọn họ là cao thủ trẻ tuổi các phương của Tấn Châu thành được mời vào Cửu Thiên Các, nghe lời Nguyệt Hoa Tiên Nữ nói nên đứng ra bênh vực.

- Hoa hòa thượng thật đê tiện. Nguyệt Hoa Tiên Nữ không quan tâm ngươi vậy mà ngươi thẹn quá thành giận, sử dụng cái cớh èn hạ như vậy dây dưa, thật mất mặt người xuất gia.

- Hòa thượng lang thang từ đâu đến mau cút đi!

- Người xuất gia còn tham luyến nữ sắc, thật là chẳng biết xấu hổ!

Bên dưới, trên bến cnagr Vân Mộng Trạch cũng vang tiếng la lối.

Rất nhiều người bị câu nói của Nguyệt Hoa Tiên Nữ gợi lên lửa giận, hạn không thể xông lên trời đánh Kim Thiền. Hòa thượng này quá vô lệ, trước mắt công chúng dám đường đột giai nhân.

Đối diện biến cố này biểu tình của Kim Thiền vẫn bình tĩnh như cũ.

- Truyền nhân Diệu Dục Trai thật là càng lúc càng xuất sắc.

Kim Thiền thu về hơi thở phật tính, mỉm cười nói:

- Thí chủ, tiểu tăng cho ngươi một cơ hội cuối, thật thật giao Diệu Âm ra. Nếu nàng không bị gì thì tiểu tăng không so đo, nếu không thì Diệu Dục Trai nho nhỏ của ngươi không gánh nổi hậu quả!

Nguyệt Hoa Tiên Nữ hơi biến sắc mặt, im lặng giây lát hỏi:

- Hòa thượng, rốt cuộc ngươi đến từ đâu?

Kim Thiền chỉ mỉm cười không nói thẳng:

- Nếu nữ thí chủ đã đoán được thì cần gì hỏi câu đó?

Nguyệt Hoa Tiên Nữ thử hỏi:

- Công pháp phật gia của đại sư thâm hậu như vậy không lẽ đến từ Tây Mạc Đại Lôi Âm Tự?

Kim Thiền gật đầu.

Nguyệt Hoa Tiên Nữ ngần ngừ một lúc, cuối cùng ngẩng đầu lên, thỏ thẻ nói:

- Tuy Đại Lôi Âm Tự là chí tôn Tây Mạc nhưng nơi này là Trung Thổ Thần Châu, cần gì hùng hổ như vậy? Huống chi tiểu nữ thật sự không gặp Diệu Âm sư phụ mà đại sư nói. Đại sư không hỏi đỏ xanh đen trắng đã làm khó dễ có phải là khinh người quá đáng không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.