Chương trước
Chương sau
Song Đầu Nhân Hùng phát hiện Đà Linh thương đội tồn tại, vuốt to vỗ đất. Mặt đất nứt khe hở, Song Đầu Nhân Hùng gầm lên tăng tốc xông hướng đám người.

Cố Tinh Nhi hét to một tiếng:

- Chết tiệt! Tiểu thư sinh, mau chạy hướng nam, đừng quay về! Ca, chúng ta dụ con súc sinh này đi!

Cố Tinh Nhi đẩy Đinh Hạo ra, ánh sáng huyền khí chớp lóe quanh thân nàng. Cố Tinh Nhi vận dụng lực lượng kéo cốt mấu điên cuồng súc thế, nàng đang kích phát chiến kỹ nào đó.

Cố Tinh Nhi, Hoa Hoài An đứng bên cạnh cũng điên cuồng vận chuyển huyền khí.

Tại đây chỉ có Cố Tinh Nhi, Hoa Hoài An, Song Đầu Nhân Hùng là có thực lực đỉnh Đại Võ Sư cảnh, cách Tiên Thiên Võ Tông cảnh có một bước nhưng thực lực đó chỉ miễn cưỡng chặn lại Song Đầu Nhân Hùng hung tàn cho những người khác chạy trốn.

Trong phút chốc Song Đầu Nhân Hùng đã xông lên hơn ba mươi thuốc.

Song Đầu Nhân Hùng há mồm máu, mùi hôi ập vào mặt.

Đám người Đà Linh thương đội, tiêu sư của Trường Phong tiêu cục xoay người chạy tốn. Ba người Hoa Hoài An, Cố Thiếu Sơ tiêu đầu của Trường Phong tiêu cục, Cố Tinh Nhi vận đủ huyền khí, ném vũ khí ra ngoài. Cốt mâu trắng chớp lóe ánh sáng rực rỡ, nhưng Song Đầu Nhân Hùng phản ứng rất nhanh nhạy, vuốt to vỗ bay ba vũ khí.

Cố Thiếu Sơ giật mình kêu lên:

- Nguy rồi, con súc sinh này đã là yêu ma đẳng cấp yêu quân thật sự.

Thực lực của Song Đầu Nhân Hùng đáng sợ hơn Hoa Hoài An, Cố Thiếu Sơ, Cố Tinh Nhi nghĩ.

Đầu óc Hoa Hoài An trống rỗng:

- Trốn, bao nhiêu người trốn được thì hay bấy nhiêu, coi như hôm nay chúng ta xui.

Bọn họ không có khả năng chống đỡ yêu ma đẳng cấp cỡ này, Đà Linh thương đội quá xui xẻo. Lần này Đà Linh thương đội tiêu đời, dù có trốn ra cũng không có cơ hội lại vùng lên.

Ai ngờ lúc này xuất hiện biến dị không ngờ.

- Grao! Grao!

Song Đầu Nhân Hùng hung hăng, điên cuồng xông tới gần đám người chưa được mười thước thì bỗng lùi lại, bốn con mắt đỏ rực thoáng hiện tia nghi hoặc, sợ hãi. Tiếng rống to hung tàn của Song Đầu Nhân Hùng trở thành loại hoảng loạn kêu gào.

Trong phút chốc mãnh thú cảnh giới yêu quân như gặp phải thứ gì đáng sợ nhất thế giới, Song Đầu Nhân Hùng vừa kêu gào vừa xoay người bỏ trốn.

Trong khoảnh khắc Song Đầu Nhân Hùng như chó cụp đuôi biến mât sau thạch khâu phía xa, không còn bóng dáng.

Đám người Đà Linh thương đội, tiêu sư của Trường Phong tiêu cục hai mặt nhìn nhau, cùng rơi vào cơn ác mộng hoang đường.

- Có chuyện gì?

Đôi mắt Cố Tinh Nhi tràn đầy nghi hoặc:

- Tại sao nó đột nhiên rời đi? Có vẻ như sợ cái gì?

- Ta cũng không biết, chắc nó sợ chạy. Không lẽ chỗ chúng ta có thứ gì có thể hù sợ yêu quân yêu ma sao?

Hoa Hoài An, Cố Thiếu Sơ thấy thắc mắc, nghĩ mà run.

Mới rồi Hoa Hoài An, Cố Thiếu Sơ, Cố Tinh Nhi không chú ý thấy trong chớp mắt đó một tia sáng lạnh bắn ra từ mắt Đinh Hạo, lực lượng bọn họ không nhận biết truyền vào thần niệm của Song Đầu Nhân Hùng.

Đinh Hạo đề nghị:

- Chúng ta hãy mau rời khỏi đây, tránh cho yêu ma quay về.

Mọi người nghe Đinh Hạo nói lấy lại tinh thần khỏi nỗi sợ, giật mình.

- Hừ! Đúng là thư sinh nhát gan.

Báo cái Cố Tinh Nhi tức giận trừng Đinh Hạo vô dụng, lớn tiếng sai biểu các tiêu sư chuẩn bị hành trang nhanh chóng rời khỏi thạch khâu.

Ở trong mắt mọi người Đinh Hạo quá nhát gan.

Nhưng Đinh Hạo nói có lý, ai biết Song Đầu Nhân Hùng đáng sợ có quay về không? Nhanh chóng rời khỏi thạch khâu là tốt nhất.

Đoàn người Đà Linh thương đội rất nhanh lên đường.

Qua chuyện vừa rồi chậm trễ thời gian, trước giữa trưa đoàn người Đà Linh thương đội đến thành thị nhân loại cư ngụ lớn nhất Nê Châu.

Quắc thành.

Quắc thành là thành thị phồn hoa nhất Nê Châu, cũng là nơi Huyền Sương Thần Cung phái Tuần Sát Sử đến Nê Châu trú đóng. Quắc thành còn là nơi tông môn ngạo Hổ tông, tông môn võ đạo lớn nhất Nê Châu bàn cứ, canh gác nghiêm ngặt, cao thủ như mây. Tòa thành thị này sừng sững trên mảnh đất Nê Châu đã ba, bốn ngàn năm, các loại phòng vệ rất mạnh mẽ.

Lúc vào thành Đinh Hạo cảm giác được không khí trong Quắc thành căng thẳng.

Cửa thành kiểm tra kỹ càng, trong ngoài Quắc thành mở ra các loại minh văn trận pháp phòng ngự, ẩn giấu vô hình, dường như đang đề phòng đại địch đáng sợ gì.

Tuy Đinh Hạo thầm lấy làm lạ nhưng không cố ý nghe ngóng.

Trên đường đi Đinh Hạo gặp nhiều phong thổ nhân tình khắp nơi, trong lúc tu luyện hắn quan sát thế giới này. Đinh Hạo thấy một thế giới khác ngoài Tuyết Châu, tầm mắt mở rộng cũng là chuyến đi thả lỏng hiếm có cho hắn. Vừa căng thẳng và thả lỏng mới là võ đạo.

trận pháp truyền tống trận vực môn trong Quắc thành cần báo cáo trước mới được sử dụng.

Đà Linh thương đội vào Quắc thành, Hoa Hoài An sắp xếp chỗ ở cho mọi người xong dẫn theo thuộc hạ vội vã báo cáo trận pháp truyền tống trận vực môn.

Các tiêu sư của Trường Phong tiêu cục thì mang theo da Huyết Ma Lang đi chợ giao dịch bán ra. Đinh Hạo ăn qua loa, ở trong khách sạn tu luyện hơn hai canh giờ, duỗi người hoạt động một chút, hắn mang theo mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt ra ngoài đi dạo.

Nê Châu và Tuyết Châu cách mấy chục vạn dặm, phong thổ nhân tình khác biệt rất lớn.

Khí hậu Nê Châu ấm áp hơn Tuyết Châu nhiều, sản vật phong phú, trên đường đi người qua kẻ lại mặc quần áo đa số là vải bông, tơ lụa, mặc xinh đẹp tỉ mỉ, không như Tuyết Châu đa số người mặc quần áo chế bằng da lông thú.

Con đường rất phồn hoa, người đông như mắc cửi

Phong cách vật kiến trúc có nhiều khác nhau, không như Tuyết Châu cơ bản là kiến trúc nham thạch giống y nhau.

Đinh Hạo đi dạo thấy hao mắt không kịp nhìn.

Đinh Hạo đang đi thì phía trước nghe đủ tiếng cò kè mặc cả, ồn áo vô cùng náo nhiệt.

Thì ra Đinh Hạo đã đến chợ giao dịch tự do lớn nhất Quắc thành.

Lòng Đinh Hạo máy động đi hướng chợ.

Chỗ này tụ tập thương đội mấy châu xung quanh đến buôn bán, bán đủ thứ đồ kỳ lạ quý hiếm. Đinh Hạo nghĩ đi xem một lần mở mắt cũng tốt, từ khi xuyên qua hắn luôn ở Tuyết Châu. Vô Tận đại lục đối với Đinh Hạo là một điều bí ẩn cách tấm mành. Đinh Hạo muốn nhân cơ hội này tìm hiểu thế giới kỳ lạ Vô Tận đại lục.

- Mau đến xem chiến giáp minh văn tốt nhất ra từ tay đại sư rèn Phong Hỏa Hào, là tinh phẩm khó gặp, chỉ cần một viên cực phẩm huyền tinh thạch!

- Cổ khí đến từ di tích Phù Phong, tuyệt đối là tinh phẩm thời thượng cổ, chỉ bán cho người có duyên!

- Một thanh cổ kiếm, người biết hàng chỉ cần trăm kim, người không biết hàng ngàn kim không bán!

- Hôm nay quý tiệm khai trương, tất cả hàng hóa đều giảm giá, mau đến xem. Ngài đi ngang xin đừng bỏ qua!

Đủ các loại rao hàng vang bên tai, Đinh Hạo đi trong đám đông. Hai bên vỉa hè là các quán hàng rong, đủ thứ kỳ lạ hiếm hoi bày bán.

Đinh Hạo thậm chí tổng thấy một số yêu thú cấp thấp vì hình dạng đáng yêu mà bị nhốt trong lồng buôn bán như thú nuôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.